Cô giáo Phương – 84
Mục lục
- Phần 1
- Phần 2
- Phần 3
- Phần 4
- Phần 5
- Phần 6
- Phần 7
- Phần 8
- Phần 9
- Phần 10
- Phần 11
- Phần 12
- Phần 13
- Phần 14
- Phần 15
- Phần 16
- Phần 17
- Phần 18
- Phần 19
- Phần 20
- Phần 21
- Phần 22
- Phần 23
- Phần 24
- Phần 25
- Phần 26
- Phần 27
- Phần 28
- Phần 29
- Phần 30
- Phần 31
- Phần 32
- Phần 33
- Phần 34
- Phần 35
- Phần 36
- Phần 37
- Phần 38
- Phần 39
- Phần 40
- Phần 41
- Phần 42
- Phần 43
- Phần 44
- Phần 45
- Phần 46
- Phần 47
- Phần 48
- Phần 49
- Phần 50
- Phần 51
- Phần 52
- Phần 53
- Phần 54
- Phần 55
- Phần 56
- Phần 57
- Phần 58
- Phần 59
- Phần 60
- Phần 61
- Phần 62
- Phần 63
- Phần 64
- Phần 65
- Phần 66
- Phần 67
- Phần 68
- Phần 69
- Phần 70
- Phần 71
- Phần 72
- Phần 73
- Phần 74
- Phần 75
- Phần 76
- Phần 77
- Phần 78
- Phần 79
- Phần 80
- Phần 81
- Phần 82
- Phần 83
- Phần 84
- Phần 85
- Phần 86
- Phần 87
- Phần 88
- Phần 89
- Phần 90
- Phần 91
- Phần 92
- Phần 93
- Phần 94
- Phần 95
- Phần 96
- Phần 97
- Phần 98
Cường dìu Huê vào trong lều thì thấy cô gái trần truồng kia ngồi đợi sẵn bên trong. Lúc nãy chắc cả hai đang chịch ngon lành thì nghe tiếng ồn ào bên ngoài nên Cường mới bỏ dở mà chạy ra. Nhìn thấy Huê đi vào mà cô gái kia vẫn thản nhiên ngồi đó, không chút gì ngại ngùng. Tình thế hơi khó xử, Cường chờ thằng Miên từ ngoài vào sau cậu luôn thì mới nói với cô gái và hắn ta:
– Thôi… mày ở đây chịch tiếp đi Miên… tao dắt bạn tao ra ngoài nói chuyện cái…
Thằng kia chắc tên Miên, hắn mừng rỡ cười hớn hở: – Dạ cậu… vậy để con chơi…
Nói xong, Cường lại dắt tay Huê mở cửa ra ngoài. Bên trong trước khi đi, cô còn nghe lời cô gái nói với thằng Miên kia nữa:
– Thôi… đéo chơi với anh đâu… chơi dai chết mẹ… mệt muốn chết hà…
– Bộ đéo muốn là được hả… cậu Cường bao cô nguyên đêm rồi nha… nào… banh háng ra coi…
Cường thong thả dắt Huê đi bộ dạo dọc bờ đầm tôm. Dù trời rất tối nhưng Cường có vẻ thong thuộc địa hình nên đi dễ dàng. Cậu vẫn tự nhiên, lúc này vẫn để trần truồng, dương vật lúc đi cứ lúc lắc qua lại, nhìn ngồ ngộ vô cùng. Cường hỏi Huê:
– Em… em còn đau không… thằng Miên nó bóp mạnh quá mà…
Huê lắc lắc cái đầu. Cường lại hỏi tiếp:
– Em… em đi đâu sao lại đến đây?
– Anh còn hỏi nữa… thì người ta đi kiếm anh chứ kiếm ai… sao tự dưng anh bỏ học mấy bữa…
Cường ngập ngừng, mắc cỡ không trả lời. Huê tiếp:
– Anh khỏi nói… em cũng biết hết rồi…
– Bộ… bộ em biết hết thiệt hả…
– Uhm… đâu phải mình em… đồn khắp thị trấn rồi…
– Vậy hả… chậc… chết thiệt đó…
– … anh… anh đâm thầy Bona phải không?
– Không… không phải anh… là thằng khác…
– Đâu… kể em nghe coi!
Cường kể một mạch cho Huê nghe. Đêm đó, rời khỏi nhà cô Thu, Cường lái xe dọc theo đường tìm cô Phương mà không thấy, về nhà cô tìm cũng không thấy. Cậu ta nghi là cô Phương ở chỗ Bona nên hỏi thăm nhà thầy rồi tìm đến. Để chắc ăn, Bona kêu thêm đám Tảo tóc dài đi theo mình, mới đầu chỉ định đánh ghen dằn mặt thầy thôi. Ai dè thầy dữ quá… cả đám Tảo tóc dài đánh không lại. Thằng Tảo đâm thầy xong thì chạy, nó lại báo làm Cường hơi hoảng mới chạy luôn. Rồi mọi chuyện còn lại thì Huê đã biết. Huê nghe xong thì nói cho Cường yên tâm:
– Anh đừng lo… thầy Bona không nói gì đâu… thầy nói bị ăn trộm đâm thôi… không liên quan đến anh… chuyện vẫn chưa ai biết gì đâu…
– Thiệt hả… được vậy thì đỡ lo hơn rồi…
– Chuyện xong rồi… anh theo em về nhà… đi học lại đàng hoàng đi…
– Anh… chắc anh không học nữa đâu… chán lắm…
– Anh sợ gặp cô Thu… cô Phương hả…?
– Cô Thu anh chẳng ngán… chỉ là… Phương…
– Cổ… cổ giận anh thiệt hả? – Huê vừa hỏi vừa mừng…
– Uhm… chắc lần này không cứu vãn được. Anh thấy cổ giận lắm… chán quá…
Huê nghe vậy thì tức mình nói:
– Chán gì mà chán… anh chán rồi tự dưng bỏ học… tưởng anh trốn ở đây bị gì… làm em lo muốn chết… ai dè… cũng phong lưu quá ha…
Biết Huê nhắc đến chuyện cô gái kia, Cường cười giả lả:
– He he… chuyện sinh lý mà em… em cũng biết anh quá rõ mà…
Huê bẽn lẽn hỏi: – Nhưng… cổ lại là ai vậy?
– Sao hả… giờ đến phiên em ghen hả?
– Không… em hỏi cho biết thôi… em… em đâu dám ghen anh…
Huê hơn hờn chút xíu, Cường cười dỗ dành:
– Không phải… cổ là gái thôi… anh kêu về để chơi chung thằng Miên cho vui… không phải quen biết gì đâu em… ăn bánh trả tiền thôi…
– Anh… anh thật là… sao mà hứng… sao không kêu em… gọi cổ làm chi… cho phí tiền…
Vừa nói Huê vừa mắc cỡ, cúi gầm mặt xuống đất. Cường biết vậy nên cười, nâng mặt cô bé lên:
– Thì anh biết rồi… biết em ngoan nhất rồi… bởi vậy thấy em là anh bỏ cổ liền… thấy chưa…
Nói xong, Cường hôn lên môi cô bé nụ hôn thắm thiết, muốn nuốt lấy lưỡi cô bé. Cường hỏi:
– Dạo này thấy anh quậy vậy… có sợ không?
Huê lắc lắc đầu:
– Em nói rồi… em không cần biết gì cả… chỉ cần anh đừng bỏ rơi em… chỉ cần cho em được gần gũi anh… là em vui rồi…
Cường cười hề hề nói:
– Gần gũi không thì làm được gì… phải chịch nữa chứ!
– Cái anh này… dâm quá!
Nói Cường dâm chứ Huê nghe xong cũng khoái thấy mồ. Cường nhòm Huê một lượt rồi nói:
– Nãy giờ thằng Miên nó làm em lấm lem bùn đất hết rồi… đi theo anh… tắm rửa lại cho sạch…
Huê bẽn lẽn gật đầu rồi để yên cho Cường kéo mình đi. Cậu ta dẫn Huê đi ngược lại cái chòi hồi nãy mới rời đi. Bên hông chòi gần chỗ cửa sổ có cái nhà tắm mà hồi nãy tối quá Huê nhìn không ra. Cường mở đèn cho nhà tắm, vào trong tìm ca, mở nắp lu cho Huê. Lúc cậu ta chuẩn bị xong thì bảo Huê cởi quần áo ra. Cô bé ngần ngừ nhưng nghe lời Cường lắm, nhanh chóng cởi hết bộ đồ mình ra, cho Cường treo lên một góc nhà tắm. Huê múc nước định xối nhưng Cường ngăn lại, cậu ta mĩm cười nói rằng bữa nay sẽ tắm cho cô.