Em dâu xa chồng – 3
Thiếu điện khiến cho tình trạng cắt điện luân phiên diễn ra ở khắp nơi. Hôm nay là đến lượt chỗ Nhung bị cắt, phải đến chiều muộn mới có. Đang nghe con trai than thở nhõng nhẽo vì nóng với không có ti vi để xem thì anh chồng lại xuất hiện ngoài cửa.
– Sang nhà anh đi, nhà anh có máy phát…
Thằng nhóc dĩ nhiên rất vui mừng chạy tót ra với bác, Nhung cũng chả biết làm sao lại đành cùng con trai sang nhà gã tránh nóng.
Thời buổi bây giờ quả thực điện đóm quá quan trọng, nghĩ đến cảnh nhiều người đang cầm quạt nan quạt phành phạch vì mất điện còn mình vẫn đang xem tivi, ngồi quạt vù vù làm Nhung cũng thấy thoải mái rất nhiều. Chỉ là tiếng máy phát điện hơi ồn một chút, nhưng còn hơn là phải chịu cảnh nóng nhễ nhại mồ hôi.
– Mất điện thế này thì trưa nay ăn cơm ở bên nhà anh đi. Anh muốn ăn món canh cá chua em nấu quá… - Dực hào hứng đề xuất.
Nhung vui vẻ đáp:
– Vâng để em đi chợ rồi trổ tài cho hai bác cháu thưởng thức…
Nàng vừa đứng dậy thì gã móc ví ra lấy tiền đưa cho, Nhung vội từ chối…
– Thôi ạ… em có tiền rồi mà anh…
Dực ôn tồn bảo:
– Anh đã nói là không để mẹ con em chịu khổ mà, đã là ở nhà anh thì để anh lo, em chỉ cần giúp anh khoản nấu nướng là được… Thôi đi nhanh đi kẻo nắng…
Gã cứ dúi tiền vào tay làm Nhung muốn từ chối cũng không được, tự nhiên trong lòng có chút gì đó ấm áp khẽ dâng lên.
Gã đưa khá nhiều nên Nhung mua đủ nguyên liệu để làm thêm một vài món nữa. Dực tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này, lúc nàng đang bận rộn trong bếp gã cũng tranh thủ vào phụ giúp nàng một tay, vừa làm vừa trò chuyện rôm rả. Mới đầu Dực chỉ đứng ngay bên cạnh, cứ dần dần nhích sang, rồi cuối cùng đã đứng sát cả vào người em dâu. Chân gã chạm vào chân nàng, tay gã chạm vào tay nàng, thi thoảng gã sẽ rướn người sang bên để lấy thứ gì đó, lúc ấy sẽ là lúc được áp vào cơ thể nàng gần hơn bao giờ hết làm gã thích thú khó tả.
Mải chú tâm đến việc nấu nướng nên Nhung cũng không để ý nhiều lắm, dù sao cũng chỉ là đụng chạm bên ngoài nên nàng chả có phản ứng gì. Vậy là anh chồng cứ thế được đứng sát vào người cô em dâu như có keo dính.
Ở gần nhau như thế kiểu gì cũng sẽ có cơ hội để va chạm thân mật hơn nữa. Nhung với tay lấy lọ muối trên kệ bếp nhưng cao quá không với được, Dực thấy vậy liền bước sang đứng ngay phía sau nàng, giơ tay lấy lọ muối xuống. Chính giây phút đó là lần đầu tiên hai người có sự đụng chạm nóng bỏng hơn mức bình thường.
Hạ bộ được áp vào cặp mông to tròn của em dâu làm Dực không kìm nổi bèn đẩy hông nhấn tới một chút…
Nhung cảm nhận được rất rõ ràng có cái gì đó cồm cộm đang ấn vào đít mình. Là gái có chồng nên nàng nhanh chóng nhận ra ngay là thứ gì, hai má chợt đỏ bừng.
“Cái đó của anh chồng… đang cương lên ư?”
Nhung bối rối liền đỡ lấy lọ muối từ tay gã vội nói:
– Em cảm ơn…
Rồi nàng hơi nhích người lên trước muốn tránh né nhưng Dực cũng lại đứng nhích lên theo, hạ bộ gã cứ dính sát vào mông nàng. Mới chỉ áp vào như thế thôi đã khiến con cặc trong quần gã gào thét dữ dội vì kích thích. Nhung ngoái lại rụt rè bảo:
– Anh cứ ra trước đi để em làm cho… có gì cần em gọi sau…
Dực đoán nàng đã nhận ra hành vi của gã, không muốn làm em dâu khó xử nên gã đành cười trừ:
– Thế anh đợi ở ngoài vậy…
Nói rồi ra ngoài phòng khách ngồi xem ti vi với cháu trai, để lại Nhung với khuôn mặt vẫn còn chút ửng hồng ngượng ngùng.
Nàng vừa làm bếp vừa suy nghĩ vẩn vơ về tình huống ban nãy.
“Không thể nhầm được… cái bọc đó chính là dương vật của anh chồng đang cương lên trong quần… Anh ấy hứng tình khi ở gần mình ư?”
Tim Nhung tự nhiên khẽ đập nhanh rộn ràng, nàng vội xua tan mấy ý nghĩ trong đầu để tập trung làm bếp.
“Chắc chỉ là phản ứng bình thường thôi, anh ấy cũng là đàn ông mà, lúc nãy đứng áp sát phía sau như thế… Nhưng mà… rõ ràng là lúc vừa chạm vào đã thấy cồm cộm rồi… nghĩa là nó phải cương lên từ trước đó…”
Chả biết là do trời nóng hay hơi nóng phả ra từ bếp mà mặt Nhung bất giác nóng bừng, tự nhủ là cố tập trung mà chả hiểu sao không thể tập trung được.
Bữa cơm sau đó tất nhiên là diễn ra trong không khí đầm ấm vui vẻ khi gã khen ngợi món ăn nàng nấu hết lời, khen nhiều tới mức lỗ mũi Nhung đã to như quả mận. Ăn xong cả ba người lại vào phòng ngủ của Dực bật điều hòa nằm nghỉ ngơi. Do Nhung đã ngỏ ý hôm trước nên gã cũng không ngần ngại leo lên giường cùng mẹ con nàng, dĩ nhiên là đứa cháu vẫn nằm ở giữa.
Nhung lại cảm giác gã đang nhìn mình, quả nhiên lúc quay sang thấy anh chồng đang nằm nghiêng gối đầu lên tay ngắm mình chăm chú. Nàng nhỏ giọng hỏi:
– Anh không ngủ à mà cứ nhìn em mãi thế?
Dực thản nhiên đáp:
– Nhìn em cho dễ ngủ…
Kiểu nói mập mờ khiến Nhung tò mò lại hỏi thêm:
– Sao nhìn em lại dễ ngủ?
Gã đáp ngay:
– Ngắm những thứ đẹp đẽ chẳng phải sẽ thư giãn thoải mái hơn à… em dâu anh đẹp như vậy không ngắm thì quá phí…
Gã lại nói kiểu tán tỉnh ấy khiến Nhung ngượng ngùng, nàng rụt rè nói:
– Nhưng hình như hôm qua anh đâu có ngủ…
Nói ra câu ấy Nhung mới biết mình lỡ miệng, bởi vì ngay sau đó gã trả lời còn công khai hơn, mờ ám hơn:
– Thì mải ngắm em quá nên không ngủ được…
Hai má nàng lại khẽ ửng hồng, giờ thì đúng là tán tỉnh thật rồi chứ không phải suy đoán nữa. Lạ ở chỗ Nhung lại chẳng thấy khó chịu gì khi bị ve vãn như vậy cả. Còn đang không biết đối đáp ra sao thì anh chồng đã lên tiếng:
– Mà em không thấy nóng à… sao không ăn mặc thoải mái hơn một tí…
Nhung đang mặc bộ đồ ở nhà khá bình thường, áo cộc tay và quần lửng dài quá đầu gối một chút. Phía trên chắc không vấn đề gì, có lẽ gã muốn nói đến phía dưới, nàng thành thật đáp:
– Nếu ở nhà chỉ có hai mẹ con thì em sẽ mặc đơn giản hơn…
Quả nhiên đúng như Nhung nghĩ, anh chồng lập tức đề nghị:
– Ở nhà anh thì cứ coi như ở nhà mình rồi đừng ngại… Mai cứ mặc quần đùi ấy cho mát mẻ thoải mái… Cần gì phải ra ngoài thì để anh đi cho không sợ nắng đâu…
Mùa hè mặc quần đùi là dĩ nhiên, nhưng đối với phụ nữ thì không phải ở đâu cũng mặc được vì có nhiều thứ tế nhị. Thấy ánh mắt đầy mong chờ của anh chồng nhìn mình tự nhiên Nhung lại đỏ mặt, nàng ấp úng trả lời:
– Cái này… để em liệu xem sao…
Đúng lúc ấy thì điện trong phòng có dấu hiệu chập chờn, tiếng máy phát ngoài sân cũng kêu lộp bộp như sắp ngừng. Nhung bèn hỏi:
– Máy có vấn đề à anh?
Dực vừa leo xuống giường vừa bảo:
– Không sao, anh nhớ là sắp hết xăng, để anh đi mua về đổ đầy là lại êm thôi.
Nói rồi gã nhanh nhảu rời khỏi phòng lấy xe máy phóng đi, một lúc sau đã thấy mang can xăng quay về. Lúc trở vào phòng mồ hôi có chút nhễ nhại, Nhung thấy vậy không khỏi áy náy liền nói:
– Thật ngại quá… do mẹ con em sang đây mà anh phải vất vả thế, giữa trưa nắng còn chạy đi chạy lại… Bật cả điều hòa thế này nhanh hết xăng lắm phải không anh?
Dực lau mồ hôi cười nói:
– Có đáng gì đâu, anh đã bảo đừng ngại rồi mà… Thôi nghỉ ngơi đi.
Anh chồng rộng lượng tốt bụng như vậy khiến Nhung thật sự thấy ấm áp rất nhiều, cảm tình của nàng với người đàn ông này lại tăng lên thêm một chút. Thực ra phụ nữ rất đơn giản, chỉ cần những hành động ân cần như vậy của đàn ông thôi cũng khiến họ thấy được che chở, thấy an tâm vì có chỗ để dựa vào.