Làm tình với bé Lan – 12

Mục lục

Phần 12

Mẹ con Lan lăng xăng đem ra cho cậu chén chè chuối thật thơm mà cô vừa làm xong. Rồi lại đi pha ấm trà cho cậu. Cậu Ba phải kéo tay cô Liên bắt phải ngồi xuống thì cô mới cười hì hì mà ngối xuống bên cạnh người tình trên cái ghế dài đằng sau vườn. Mẹ con Lan ngã đầu vào vai Cậu Ba, cả hai im lặng nhìn chân trời đang tối dần. Chợt người thiếu phụ cất tiếng hát. Ðó là tiếng hát hò của người miền quê, âm điệu thì đơn sơ nhưng mỗi câu lại có cái phong phú tự nhiên của vùng đất dừa này.

Mẹ con Lan thầm thì :

Cậu Ba cố nén làn sóng dạt dào đang dâng lên làm cậu nghẹn giọng. Cậu lắc đầu:

Mẹ con Lan sung sướng tiếp tục hát, đến lúc bất chợt cô thấy người cậu run run, cô ngưng hát bật dậy thì thấy Cậu Ba đang âm thầm khóc, hai dòng nước mắt chảy dài theo gò má. Tuy không hiểu nguyên cớ nhưng cô Liên mũi lòng khóc theo :

Cậu Ba cười trấn an:

Ðêm hôm đó đả để lại cho Cậu Ba một kỷ niệm thật mênh mông. Tiếng hát của người thiếu phụ mộc mạc đả in sâu trong từng tế bào của cậu trong suốt cuộc sống sau này. Cả đến trước khi chết, cậu cũng còn nhớ những câu hò đó.

Sáng hôm sau, trong bữa ăn sáng, Cậu Ba nhìn Mẹ con Lan với đôi mắt đỏ hoe thì lại không đành lòng bỏ ra đi, Cậu lại hoãn thêm vài ngày nửa để được ở lại bên cạnh Mẹ con Lan làm cô Liên mừng rở. Cả ngày hai người quấn quít bên nhau, Cậu Ba vụng về giúp Mẹ con Lan trong những công việc đồng áng làm cô Liên cười nắc nẻ :

Ðến chiều khi trời đã trở mát thì Mẹ con Lan lấy ghe ra chèo, chở Cậu Ba đi vòng vòng vào những con kinh, con lạch quanh vùng.

Cậu Ba nhìn cô Liên với bộ bà ba nâu thô sơ và cái khăn choàng quấn trên đầu mà nghe niềm vui dâng trào trong lòng. Cậu lấy máy hình chụp Mẹ con Lan dưới mọi hướng làm cô mắc cỡ la toáng lên. Nhưng khi Cậu Ba đưa máy cho cô xem những hình vừa mới chụp thì cô rất hài lòng :

Mẹ con Lan cười sung sướng.

Ăn cơm xong cả hai nắm tay nhau ra ngồi bờ sông hóng gió. Mẹ con Lan ngập ngừng một lúc rồi nói với Cậu Ba:

Cậu Ba cười :

Cậu Ba gật đầu.

Mẹ con Lan im lặng một lúc trước khi nói tiếp :

Mẹ con Lan ứa nước mắt :

Mẹ con Lan nghen ngào không nói được tiếp. Cậu Ba chỉ biết ôm người thiếu phụ vào lòng mà vỗ về.

Ðêm hôm đó tuy không ai dám nói ra nhưng cả hai đều biết đêm đó là đêm cuối cùng của cuộc tình giữa hai người. Vì vậy họ không muốn ngũ, sợ uổng thì giờ. Họ làm tình xong thì lại ôm nhau nói chuyện trên trời dưới đất. Nói chán rồi thì họ lại làm tình với nhau.

Gần sáng, Mẹ con Lan cố cười:

Cậu Ba suy nghỉ rồi từ từ nói :

Mẹ con Lan sững sờ trước đề nghị bất ngờ của người tình, cô ôm Cậu Ba ứa nước mắt:

Cô quẹt nước mắt rồi nói:

Cậu Ba gật đầu. Mẹ con Lan cười :

Khi cô Liên xách giỏ đi chợ thì Cậu Ba lật tờ giấy ra đọc.

«Gởi người chồng yêu quí của em. Khi mình đọc mấy dòng này thì em đả đi ra chợ. Ðiều cuối cùng em mong muốn mình làm cho em là đừng có mặt tại nhà nửa khi em về. Mình hảy lên đường bây giờ đi. Em năn nỉ mình đó vì em không có can đãm chia tay với mình đâu. Em hôn mình thiệt là nhiều. Mình đừng quên em nhe mình. Người vợ của mình, Liên».

Về lại Sài-Gòn, Cậu Ba nghỉ ra được một phương án cho Bé Lan. Cậu biểu nó báo cho ông Tư là nó may mắn trúng được hai vé số độc đắc, mỗi vé 50 triệu. Với số vốn đó, nó xin nghỉ việc mà ra mướn một căn nhà để đi học nghề.

Ông Bà chủ nó mừng cho nó, chỉ có thằng Trí là buồn vì mất đi một người bạn gái.

Cậu Ba mướn được cho Bé Lan một căn hộ trong một chung cư. Cậu dễ dàng đến thăm nó và cứ cách vài ngày thì lại ở đêm với nó. Con Lan tung tăng vì đây thật là một khúc quanh quan trọng bậc nhất trong đời nó. Không bao giờ nó có thể tưởng tượng là nó sẽ có được cuộc sống như ngày hôm nay.

Một tháng đả trôi qua, Cậu Ba cần thời gian đó để xem coi mình có thật sự yêu con bé hay không. Khi biết đích xác rồi thì tối hôm đó cậu mua một bó bông hồng lớn đem đến. Cậu biểu Bé Lan ngồi trên ghế rồi cậu đưa cho nó bó bông hồng. Bé Lan thích thú nhưng cũng bỡ ngỡ không biết Cậu Ba làm trò gì:

Cậu Ba giả bộ quỳ trước mặt nó mà nói :

Bé Lan cười hì hì :

Con Lan mừng quá ôm cậu khóc nức nỡ. Cậu biểu nó từ đây đổi cách xưng hô, không gọi là cậu cháu nữa. Con Lan cười trong nước mắt :

Bé Lan cười ngặc nghẹo.

Ðêm hôm đó là lần đầu tiên Cậu Ba mới thật sự đụ con Lan. Tuy đã từng bú lồn nó, từng cho nó bú cặc mình nhưng trong thâm tâm Cậu Ba vẫn muốn chờ một dịp thật quan trọng mới làm tình thật sự với nó.

Qua lần đầu hơi bị đau đớn vì cặc Cậu Ba to bự, Bé Lan sung sướng được Cậu Ba đụ suốt đêm, sáng hôm sau nó phải nghĩ ở nhà vì đi đứng không ổn. Cậu Ba phải đi mua thuốc xứt lên lồn của nó và cho nó đi tắm hơi để thư giãn toàn thân.

Con Lan viết thư về nhà báo cho Ba Mẹ nó biết chuyện. Một tuần sau, nó nhận được thư của Mẹ nó chúc mừng nó. Nó điện thoại về để nói chuyện và sau đó thì nó có nói với Cậu Ba :

Cậu Ba nói trớ đi :

Cậu Ba giúp ý kiến con Lan và cho nó vào học nghề thẩm mỹ.

Cậu Ba nói :

Công việc của Cậu Ba cũng rất khả quan dưới Cần Thơ. Con Loan đả tỏ ra là một nhân viên rất đáng tin cậy, nó đả làm việc rất tích cực và giúp Cậu Ba đạt được nhiều hiệu quả đáng kể.

Một lần nọ, Cậu Ba về Cần Thơ làm việc và tự nhiên cậu lại sực nhớ đến con Sương, đứa con gái đả bán trinh cho cậu cách đây gần một năm. Cậu tự hỏi không biết bây giờ nó đã ra sao, nó đã thật sự trưởng thành hay vẫn còn là một đứa con gái mộng mơ, cuộc sống vật chất của nó có thay đổi hay không ! Càng nghỉ Cậu Ba càng nhớ nhung đến nó. Cậu quyết định đi tìm con Sương.

Trưa hôm sau, cậu ra một quán nước trước cổng trường con Sương, cậu lựa một bàn phía ngoài để ngồi nhâm nhi một ly cà-phê chờ nó. Thật ra cậu không có mục tiêu rõ rệt, cậu chỉ nhớ đến con Sương nên tò mò muốn nhìn lại nó, vậy thôi.

Khi đến giờ tan học thì các học sinh đổ xô ra về, Cậu Ba cố nhìn trong dòng người dầy dặc bóng dáng con Sương. Nhưng chỉ hoài công mà thôi ! Chả thấy đứa con gái đâu hết.

Cậu Ba thất vọng khi thấy dòng người thưa thớt dần.

May thay, ngay lúc cậu định đứng dậy ra về thì con Sương cùng một nhóm bạn gái bước ra, chúng nó vừa đi vừa cười giỡn thật tươi.

Thấy con Sương, Cậu Ba thật vui, con nhỏ trong bộ áo dài trắng của nử sinh, có vẻ dầy dặn hơn xưa mặc dù gương mặt nó vẫn vậy, vẫn xương xương như cậu thích, dáng nó vẫn mảnh khảnh thướt tha như lúc cậu biết nó. Ðứa con gái dậy thì bây giờ đã là một thiếu nữ thật khả ái. Cậu Ba thấy lóng mình ấm lại khi nhìn con Sương … bao nhiêu kỷ niệm tuyệt vời dâng tràn lên trong lòng cậu. Cậu nhớ đến những ngày hạnh phúc khi đem lại cho đứa con gái ngây thơ bao cảm xúc, bao khám phá làm nó run rẩy, hốt hoãng nhưng cũng làm nó thẹn thùng, rên rỉ trong cái sung sướng đầu đời.

Ra khỏi cổng trường, nhóm bạn rẻ về phía trái trong khi con Sương một thân một mình chầm chậm đi về phía khác. Cậu Ba thầm nghỉ « người ta thường nói, nếu bị nhìn vào gáy thì mình sẽ cảm nhận ngay. Vậy mình thử xem có đúng không ! ». Nghỉ vậy, Cậu Ba chú tâm nhìn vào gáy con Sương một lúc.

Con Sương đang bước đi, chợt nó thấy là lạ, nó hơi chùn chân rồi ngừng hẳn lại. Nó đứng im ngỡ ngàng vài giây rồi nó bổng quây đầu lại nhìn dáo dác … Khi ánh mắt nó quét sang bên kia đường thì nó thấy ngay Cậu Ba đang ngồi nhìn nó mà cười.

Trong ánh mắt của đứa con gái chứa đựng tất cả hỷ nộ ái ố của cuộc đời. Con Sương không quen dấu diếm nên bao nhiêu tình cảm đều hiện lên trên gương mặt nó, từ vui mừng, thương yêu đến giận hờn ai oán …

Cậu Ba nhớ hoài hình ảnh ngày hôm đó : dưới ánh nắng gây gắt của trưa, đứa nữ sinh trong chiếc áo dài trắng đứng lẻ loi bên kia đường, hai tay nắm cái cặp sách đang nhìn cậu với bao nhiêu tình cảm khó tả …

Thời gian như cô đọng lại thật lâu … thật lâu … đến khi Cậu Ba bước sang, nắm tay đứa con gái mà cười cười :

Con nhỏ cúi đầu, mắt đỏ hoe :

Tự nhiên Cậu Ba thấy thương đứa con gái vô vàng, cậu nắm tay nó kéo nó đi … con Sương ngoan ngoãn đi theo.

Vào đến phòng của cậu trong khách sạn thì con nhỏ không cầm cự được nữa, nó ôm cậu mà òa lên khóc ngon lành. Cậu Ba trìu mến vỗ về nó :

Con Sương tức tữi :

Mà thật vậy, nó cũng không biết tại sao nó lại khóc. Từ khi chia tay Cậu Ba sau khi đả trao trinh tiết cho cậu, những khi nó nghỉ đến cậu thì có lúc nó thấy nhớ cậu không thể tưởng, có lúc nó lại thấy ghét cậu thật sâu xa. Có những kúc nó biết là cậu có về Cần Thơ qua những lời tiết lộ của chị Loan nhưng nó giận cậu tại sao không liên lạc với nó mặc dù nó biết là cậu chỉ đến với nó vì biết nó muốn bán trinh mà thôi, ngoài ra không có gì gắn bó cậu với nó hết. Tuy biết vậy nhưng nó vẫn nhớ đến cậu, nhớ đến những câu nói, những cử chỉ vuốt ve mặn nồng của người đàn ông đả đem lại cho nó bao cảm giác tuyệt vời.

Từ đó, dù có nhiều đứa con trai theo đuổi, tán tỉnh nó nhưng nó không thấy đứa nào đủ tư cách như Cậu Ba, người đã lấy đi trinh tiết của nó.

Cậu Ba thấy con Sương khóc tức tữi nên cậu ẩm nó đặt lên giường, cậu âu yếm vuốt ve đến khi con nhỏ từ từ nín khóc, mặt nó tèm nhem nước mắt, Cậu Ba hỏi nhỏ :

Con Sương gật đầu, không thèm trả lời.

Con nhỏ lại gật đầu.

Cậu Ba cười hì hì :

Con Sương mắc cỡ rút đầu vào nách người đàn ông. Cậu Ba ghẹo nó :

Con Sương thật thà :

Cậu Ba cảm động, nâng mặt con Sương lên mà hôn lên môi nó, vị mằn nặn của nước mắt làm cho nụ hôn thật là lạ lùng. Con Sương vụng về hé môi ra cho lưỡi Cậu Ba luồn vào miệng nó để quấn quít lấy lưỡi của nó. Con Sương rùng mình khoan khoái. Ðả gần năm nay nó có bao giờ được nút lưỡi đâu. Nó mê mẩn để Cậu Ba hôn nó … Cậu Ba nói nhỏ vào tai con Sương :

Con Sương đỏ mặt, phụng phịu :

Rồi nó thẹn thùng hạ thấp giọng :

Cậu Ba nghe mát cả lòng. Cậu đưa tay mở nút áo dài, cậu thích lắm vì cũng như bao nhiêu người đàn ông, cậu thèm thuồng có cơ hội ít nhất một lần trong đời, được cởi cái áo dài trắng trên cơ thể mát dịu của một nữ sinh trong trắng. Cậu Ba nhẹ nhàng kéo hai vạt áo dài qua bên … Khi cái nịt vú được tháo ra thì Cậu Ba trầm trồ trước hai gò vú vung đầy thật đẹp. Lúc cậu phá trinh con Sương thì vú nó chỉ mới lú lên như hai trái mận, còn bây giờ thì … Cậu Ba thầm nghỉ : « có lẻ nhờ mất trinh nên cơ thể con bé đả phát triển nhanh chóng … hoặc là bây giờ nó đã có kinh nguyệt nên vú nó mới nở nang như vầy ».

Cậu Ba đưa tay xoa bóp cặp vú làm hai núm vú con Sương săn cứng lên, nó không cầm được một tiếng rên như một tiếng reo mừng rỡ khi lại được bàn tay người đàn ông sờ lên cặp vú đang mòn mỏi chờ đợi giây phút này từ cả năm nay.

Cậu Ba càng nhào nặn hai vú thì con Sương lại càng mất bình tĩnh, đầu óc nó quây cuồng như đả uống hai ba ly rượu. Ðả vậy, Cậu Ba lại cúi đầu xuống mà ngậm núm vú căn cứng của nó vào miệng … con Sương đưa tay ôm đầu Cậu Ba xiết mạnh như để biểu cậu phải bú vú nó.

Nó thều thào :

Chỉ chờ có vậy, Cậu Ba bắt đầu bú vú đứa con gái một cách tham lam, ngon lành.

Con Sương thật ra là con gái nhà lành, biết tự trọng, biết giữ thể diện nhưng khi được Cậu Ba bú vú tơi bời thì nó không thể cầm cự được đành cất tiếng rên gấp rút, người nó co giật liên hồi. Thật ra mà nói thì khi đả được nếm mùi vị nhục dục rồi thì đứa con gái có những đòi hỏi thèm thuồng càng lúc càng mạnh. Nó chỉ biết dùng lý trí để cố gắng khống chế những đòi hỏi đó nhưng bây giờ thì tình huống khác hẳn : nó đang nằm trong vòng tay người mà nó đả từng trao thân, đả khơi mào trong cơ thể nó những cảm giác cực mạnh, đả từng đưa nó lên chín từng mây … Như vậy thì đứa con gái 17 tuổi làm sao không sa ngã cho được ?

Cậu Ba càng bú càng tham lam, miệng thì bú, tay thì vừa bóp vừa xe mạnh núm vú con Sương …Và một sự kiện bất ngờ đả sẩy ra : có lẻ vì bị đè nén quá lâu nên được bú vú tả tơi như vậy thì bất chợt con Sương kêu lên một tiếng ríu rít rồi lồn nó co thắt lại thật nhanh rồi … nó xuất khí ra triền miên …

Con Sương tìm lại được cảm giác thần tiên của sướng khoái sau mấy tháng dồn ép … nó thích quá nằm sãi thẳng cánh hai tay hai chân ra mà để mặc cho dòng khí ứa ra từ cửa lồn nó … Nó bẹt hai đùi ra thật rộng như để giúp lồn nó đẩy dòng khí ra cho thật nhiều … trong khi đó Cậu Ba vẫn bú nhè nhẹ gò vú của đứa con gái đang run rẩy hưởng thụ.

Khi cơn động đất đã lắng xuống thì con Sương ngượng ngùng ôm Cậu Ba vào lòng… nó lại khóc một lần nữa, nhưng lần này nó khóc vì sung sướng.

Cậu Ba mỉm cười thầm nghĩ : « con bé này hay nhè ghê, rõ ràng vẫn còn tánh con nít chưa chịu bỏ ! ».

Cậu Ba khều nhẹ vào lỗ mũi đứa con gái mà nói :

Con Sương nín khóc, tò mò ngước nhìn người tình với một ánh mắt trìu mến :

Con Sương thẹn quá đỏ gấc mặt, nó đưa tay đập vào ngực Cậu Ba :

Cậu Ba càng cố ghẹo đứa con gái :

Bị đánh trúng tim đen, con Sương ngượng quá, nằm sượng ra đó không biết nói tiếng nào.

Cậu Ba ôm nó vào lòng :

Con Sương nép mình vào Cậu Ba mà cười hì hì. Quả thật là nó vẫn còn con nít như Cậu Ba nghỉ : nó khóc đó rồi cười đó, thay đổi trạng thái mau như ngựa phi !

Chợt con Sương nhẫy dựng lên, hốt hoãng :

Nó phóng nhanh vào phòng tắm. Cậu Ba nhìn nó lăng xăng mà không khỏi mỉm cười thú vị.

Hai phút sau, con Sương thò đầu ra khe cửa, mặt nó ngượng đỏ như trái ớt chín cây, nó lúng túng kêu Cậu Ba :

Cậu Ba lo lắng hỏi :

Cậu Ba cười phá lên làm con Sương càng mắc cỡ thêm :

Con Sương nhăn nhó :

Cậu Ba suy nghĩ thật nhanh rồi nói :

Con Sương dậm chân :

Trên đường đến trường học, con Sương nói nhỏ :

Cậu Ba không khỏi khôi hài :

Con Sương ngượng quá vùng vằng bỏ chạy về hướng cổng trường. Vừa chạy nó vừa ngoảnh lại nói :

(Hết Phần 12 … Xin mời đón xem tiếp Phần 13)