Quyến rũ anh rễ – 12

Mục lục

title: ‘Quan hệ sai lệch và hôn nhân sai trái’

Sau khi biết tin về tai nạn của Nhiễm Phỉ thì Nhiễm Nhiễm và Tạ Chất Sâm đã tức tốc đến bệnh viện ngay lập tức.

Cô ta lái xe trong tình trạng say rượu nên chiếc xe ô tô đã tông vào đuôi xe khác rồi va vào lan can bảo vệ, túi khí bung ra kịp thời nhưng phần đầu và thân xe đã xảy ra va chạm dẫn đến việc cô ta bị gãy xương.

Hiện tại tuy người đã qua cơn nguy kịch nhưng ý thức vẫn chưa tỉnh, Nhiễm Nhiễm nhìn Nhiễm Phỉ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, không biết tư vị như thế nào.

Sau khi biết được tai nạn của Nhiễm Phỉ, cha Nhiễm cũng tức tốc đến bệnh viện ngay trong đêm, lúc nhìn thấy Nhiễm Phỉ đã bất tỉnh trong phòng chăm sóc đặc biệt, ông đã suýt ngất đi.

Nhiễm Nhiễm ở bên cạnh muốn bước tới nhưng bị Tạ Chất Sâm ngăn lại, sau đó Nhiễm Nhiễm nhìn thấy cha Nhiễm được Tạ Chất Sâm đưa vào phòng nghỉ, một lát sau, tiếng hổn hển quát to của cha Nhiễm vang lên từ trong phòng.

Không hiểu sao Nhiễm Nhiễm lại cảm thấy bất an, cô luôn cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra, thật không may, cô chưa kịp suy nghĩ gì thì đã thấy cha Nhiễm tức giận bước ra với khuôn mặt khó coi.

Nhiễm Nhiễm không biết chuyện gì đã xảy ra trong phòng nên khi nghe cha Nhiễm nói ba từ “Quá giỏi rồi” với giọng điệu không mấy tốt đẹp thì trong não cô thoáng chốc trống rỗng.

“Chất Sâm?” Nhiễm Nhiễm nhìn Tạ Chất Sâm bước ra sau cha Nhiễm, đôi mắt đen tò mò của cô chớp chớp, khát vọng muốn nghe lý do từ miệng người đàn ông.

“Đừng lo lắng, mọi chuyện đều có anh rồi.” Tạ Chất Sâm xoa đầu Nhiễm Nhiễm, anh không định nói cho cô biết chuyện lúc này mà đổi chủ đề, “Em có muốn nghỉ ngơi không? Anh đưa em về nhà? “Nhiễm Nhiễm lắc đầu, “Em muốn đến bệnh viện trước, tối nay rồi nói sau.”

Tạ Chất Sâm đã sắp xếp một phòng nghỉ ngơi đặc biệt cho Nhiễm Nhiễm, sau khi thu xếp mọi việc xong, trước tiên anh đi giải quyết hậu quả vụ tai nạn của Nhiễm Phỉ.

Trong vụ tai nạn lần này, Nhiễm Phỉ đã hôn mê ba ngày, tuy rằng cơ thể không hề hấn gì, nhưng lại gầy đi rất nhiều.

Nhiễm Nhiễm nhận được điện thoại của Nhiễm Phỉ bèn xin phép và vội vàng rời công ty, vừa đến cửa tiểu khu, Nhiễm Nhiễm đã nghe thấy tiếng cáu kỉnh quen thuộc đầy tức giận của cha Nhiễm.

“Vô liêm sỉ, thằng nhóc nhà họ Tạ có gì tốt mà cho tới bây giờ con vẫn muốn níu kéo nó?” Cha Nhiễm tuy rất tức giận nhưng trong lời nói của ông lại đầy đau lòng cho con gái.

“Cha ơi, chuyện xảy ra lúc đó quả thật là con đã sai. Con biết rõ Chất Sâm không yêu con, nhưng con vẫn cùng mẹ anh ấy trù tính cuộc hôn nhân này.” Mặc dù giọng nói của Nhiễm Phỉ đều đều, nhưng móng tay của cô ta đã đâm sâu vào lòng bàn tay bại lộ ra cảm xúc của cô.

“Cha ơi, con đã hiểu ra rồi. Con và Chất Sâm, cuộc hôn nhân 3 năm chẳng qua là chông gai và gông cùm. Hậu quả của việc hành hạ nhau sẽ chỉ càng thêm đau đớn. Lúc trước, con ỷ vào mẹ Tạ thích con nên mới phạm sai lầm.

Bây giờ mẹ Tạ mất rồi, con không muốn tiếp tục đau khổ nữa.” Nhiễm Phỉ cúi đầu nói.

“Phỉ Phỉ à …” Nhìn thấy Nhiễm Phỉ như vậy, cha Nhiễm không khỏi có chút đau lòng và xúc động, nhưng ông không thể nói thêm lời nào, bởi vì ông biết Nhiễm Phỉ đã xác định điều gì thì không ai có thể thuyết phục. Cuối cùng, cha Nhiễm chỉ thở dài bất lực rồi an ủi vài câu.

Nhiễm Nhiễm ở ngoài cửa đợi đến khi cha Nhiễm đi rồi mới vào phòng, mặc dù vô tình nghe được rất nhiều chuyện không nên nghe nhưng trên mặt Nhiễm Nhiễm vẫn tỏ ra bình thản và tự nhiên.

“Cô đến rồi à? Ngồi đi.” Giọng điệu của Nhiễm Phỉ lạnh lùng, không xấu nhưng cũng không thân thiết lắm. Nhiễm Nhiễm đã sớm quen với thái độ của Nhiễm Phỉ và tự mình ngồi xuống sau khi tìm được vị trí.

Nhìn thấy phong thái hào phóng và biểu cảm tự nhiên của Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Phỉ không khỏi ngạc nhiên, cô ta đã từng cho rằng Nhiễm Nhiễm là một người hướng nội kỳ quặc.

“Chị tìm tôi có chuyện gì sao?” Nhiễm Nhiễm biết Nhiễm Phỉ đang đánh giá mình, người chị kế của cô đã từng thậm chí còn không muốn nhìn thẳng cô, bây giờ cô ta có kiên nhẫn xem sắc mặt cô sao? Nhiễm Nhiễm không khỏi cảm thấy buồn cười.

Năm năm đã đủ để thay đổi nhiều người và nhiều thứ, giờ đây Nhiễm Nhiễm không còn là cô gái nhỏ mới về nhà họ Nhiễm cùng mẹ và suốt ngày bị đại tiểu thư chế giễu, coi thường nữa rồi.

Nhiễm Phỉ nhìn người mà mình từng coi thường nhất, nay trở nên xinh đẹp hơn, hạnh phúc hơn mình, trong lòng không khỏi có chút chua xót.