Quyến rũ cha chồng – 1
Khoa Lá Lách và Dạ dày số 2 trong bệnh viện Nhân dân số 1 của Thành phố.
Có hai nữ bác sĩ trẻ tuổi đang nhỏ giọng nói chuyện phiếm.
“Thiến Thiến à, cô nói xem người phụ nữ này luôn đến tìm trưởng khoa, có phải có bệnh tật gì không?”
“An An, cô không hiểu sao? Cô thấy người phụ nữ đó mặc hở hang như vậy, cứ như nóng lòng muốn lộ hết cả bầu ngực ra, là đến gặp trưởng khoa Lưu rồi.”
“Không phải đâu, Thiến Thiến, nếu tôi nhớ không lầm thì năm nay trưởng khoa mới bốn mươi thôi.”
“Bốn mươi tuổi đã trở thành trưởng khoa, có tương lai sáng lạn, hơn nữa dáng vẻ của trưởng khoa Lưu còn đẹp trai như thế. Nếu được ở bên anh ấy thì tôi cũng sẵn lòng.”
“Cô nói đúng đó, trưởng khoa Lưu thật sự rất đẹp trai.”
Đến giờ tan tầm, không còn bệnh nhân.
Hai bác sĩ còn đang xì xào và hẹn nhau cùng đi ăn, mà Lưu Thắng Quân ở trong phòng trưởng khoa bên cạnh sắp bị người phụ nữ điên cuồng trước mặt chọc tức rồi. Chỉ là hắn đang mặc áo blouse trắng cũng không thể đánh cô ta.
“Giám đốc Lưu, anh nhìn ngực tôi đi, nó đau quá ~” Hạ Đình Đình kéo một chút vải trên ngực cô ta làm đầu vú đã lộ ra ngoài, người đàn ông nhìn thấy bèn dời tầm mắt sang chỗ khác, hoàn toàn cũng không bị hấp dẫn.
Gương mặt của Lưu Thắng Quân không chút thay đổi, “Đây là khoa lá lách và dạ dày, nếu cô đau ngực thì đến khoa tim mạch mà khám.”
Hạ Đình Đình bèn che bụng, “Tôi đau dạ dày.”
Lưu Thắng Quân chế nhạo một tiếng, “Dạ dày của cô đã lớn đến ruột già rồi sao?”
Hạ Đình Đình cũng bình nứt không sợ bể, “Dù sao thì tôi cũng đau lắm. Anh phải chữa cho tôi. Nếu anh không chữa đàng hoàng cho tôi thì tôi sẽ nói với người khác là anh dê xồm tôi!” Nói xong còn ngang ngược cởi quần áo.
Lưu Thắng Quân không sợ vì có camera giám sát trong văn phòng của hắn. Hắn kéo tay Hạ Đình Đình rồi ném ra ngoài cửa.
Giải quyết xong người điên kia thì Lưu Thắng Quân nhìn đồng hồ, đã trôi qua 20 phút sau giờ tan tầm, hắn nhanh chóng rửa tay và thay quần áo chuẩn bị về nhà.
Bước đi vội vã, Lưu Thắng Quân còn không chào hỏi bác sĩ quen biết, làm không ít người quen còn nghĩ hắn có chuyện quan trọng phải về nhà gấp. Thật ra là hắn vội vàng trở về nhà ăn cơm.
Sau khi ăn cơm do con dâu nấu trong một tháng thì Lưu Thắng Quân đã bị điều chỉnh khẩu vị, hắn cảm thấy cơm ở căn tin của bệnh viện quả thật khó nuốt.
Hắn muốn nhanh chóng trở về nhưng xe đã bị chặn ngay khi hắn ra khỏi bệnh viện, Lưu Thắng Quân gọi cho con dâu mà không có ai trả lời. Gọi tiếp vẫn không ai nhận cuộc gọi. Cảm thấy hơi lạ, hắn gọi cho con trai mình là Lưu Sướng.
Lưu Sướng nhìn thấy cuộc gọi của ba mình, hắn ta ra hiệu cho người phụ nữ bên cạnh đừng nói chuyện, Tiểu Xuân bèn nín bặt, cô ta vẫn là người thức thời.
Lưu Sướng hỏi, “Ba à, ba tìm con có chuyện gì?”
Lưu Thắng Quân nói, “Hôm nay con có liên lạc với Hạ Cần chưa?”
Lưu Sướng đáp, “Không có, ba à, con bận việc, con cúp máy trước.”
Lưu Thắng Quân không nhận được bất kỳ thông tin hữu ích nào, có chút bực bội, hắn vô thức gõ ngón tay vào vô lăng.
Hôm nay đường tắc quá, bình thường chỉ cần đi 20 phút mà bây giờ phải qua một tiếng mới về đến nhà.
Lưu Thắng Quân dùng chìa khóa mở cửa, trong phòng tối đen một mảnh, rèm cửa cũng không kéo ra, giống hệt cảnh hắn đi ra ngoài vào buổi sáng vậy. Hắn bước đến phòng con dâu, “Hạ Cần, con có ở nhà không?”
Hạ Cần yếu ớt nằm ở trên giường trả lời, “Ba ơi, con ở đây, ba vào đi.”
Sau khi bước vào, Lưu Thắng Quân bật đèn lên, nhìn thấy con dâu vẫn còn đang ngủ trên giường, nếu là lúc trước thì cô đã nấu xong đồ ăn rồi.
Đồ dùng trên giường đều mới, vẫn là những đồ tân hôn màu đỏ thẫm. Hạ Cần chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn và yếu ớt hỏi: “Ba ơi, con có chút buồn ngủ, hôm nay ba tự nấu cơm nha.”
Lưu Thắng Quân hỏi con dâu: “Con sao vậy?”
Hạ Cần xấu hổ nói: “Con đến kỳ kinh, bị đau bụng.”
Sau đó, Lưu Thắng Quân vội vàng liền hỏi con dâu: “Con muốn ăn gì?”
Hạ Cần đáp, “Con không có khẩu vị, ba, ba có thể nấu cháo được không? Con muốn ăn cháo.”
Lưu Thắng Quân gật đầu, “Ba sẽ nêm đồ ăn vừa phải.”
Hạ Cần nói: “Có người nấu cho con là được rồi.” Ánh mắt và giọng điệu cô đơn khiến Lưu Thắng Quân cảm thấy một hồi đau lòng. Con trai của hắn đã vắng nhà ba ngày mà hắn cũng không biết con trai mình đang bận rộn làm gì!
Kỹ năng nấu nướng ở mức trung bình và nêm mùi vị cũng ở mức trung bình. Đây là đánh giá của Lưu Thắng Quân về tài nấu ăn của chính hắn. Vợ của hắn đã qua đời ngay sau khi sinh con. Mà hắn là một bác sĩ không có thời gian chăm sóc con mình nên giao đứa trẻ cho cha mẹ mình nuôi. Còn hắn tự mình sinh hoạt, chậm rãi tự học nấu ăn, chỉ cần nấu chín là ăn. Trước khi gặp con dâu, hắn vẫn cảm thấy đồ ăn căn tin ăn cũng được.
Hắn đơn giản chiên hai món, nhưng cháo vẫn chưa nấu xong. Lưu Thắng Quân vào toilet đổ nước trước, vô tình nhìn thấy băng vệ sinh của cô dùng trong thùng rác, dính đầy máu đỏ, có vẻ như lượng máu kinh của cô chảy ra rất nhiều. Thảo nào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô trông tái nhợt như vậy.
Hắn múc đầy một bát cháo và bưng vào phòng con dâu.
“Ba, ba chờ con ngồi dậy.”
Hạ Cần khó khăn đứng dậy, hai tay chống người mà dựa vào đầu giường, sau lưng còn nhét thêm một cái gối để làm đệm. Lưu Thắng Quân vô tình nhìn thấy ngực của con dâu bị lộ khi cô đứng dậy, cổ áo của bộ đồ ngủ đan xen, bị hai bầu ngực to gạt mở lộ ra một mảnh tuyết trắng. Nhưng cô con dâu không nhận ra đồ ngủ bị buông lỏng. Lưu Thắng Quân cũng không thể nhắc nhở, hắn chỉ có thể cố gắng không nhìn.
Hạ Cần yếu ớt nói: “Ba, đưa bát cho con.”
Lưu Thắng Quân nhanh chóng đưa bát cho Hạ Cần, khi Hạ Cần cầm lấy bát, cô cảm thấy hơi nóng, trong tiềm thức liền buông ra. Lưu Thắng Quân lo lắng cháo sẽ đổ lên người con dâu, bèn nhanh chóng cầm lấy bát, vô tình phủ lấy tay của Hạ Cần, bàn tay của cô rất nhỏ và mềm, còn có chút lạnh, chẳng trách cô lại sợ nóng.
Hạ Cần cẩn thận rút tay ra, nhìn ba chồng xin lỗi, “Con xin lỗi ba, con không cố ý.”
Lưu Thắng Quân đặt cái bát lên bàn trang điểm, “Ba để cháo ở đây, một hồi nguội thì con ăn, ba đi ăn cơm trước.”
Hạ Cần nhìn ba chồng bước ra khỏi phòng, cô cười khẩy trong khi ôm lấy bộ ngực hở của mình.
Mỗi lần đến ngày đầu của kỳ kinh nguyệt thì Hạ Cần luôn cảm thấy đau đớn, trêu chọc ba chồng khiến tâm trạng của cô cảm thấy vui vẻ.
Ăn xong cháo thì Hạ Cần quyết định xuống giường một chút, cô bưng bát trở lại phòng bếp.
Khi đi ngang qua phòng khách, Hạ Cần nhìn thấy ba chồng đang xem bản tin, người đàn ông đang ngồi thẳng lưng ngay ngắn, xem bản tin nghiêm túc như đang đọc báo cáo học thuật vậy, cô không muốn làm phiền hắn nên đặt bát xong quay trở lại phòng.
Hạ Cần không quấy rầy Lưu Thắng Quân nhưng hắn nghe thấy cô vừa đi vừa kéo dép lê trên đất.
Lưu Thắng Quân nói, “Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai để ba nấu cơm, con không cần dậy.”
Hạ Cần gật đầu, vui vẻ nhìn Lưu Thắng Quân, “Cảm ơn ba.”
Thị lực của Lưu Thắng Quân rất tốt, hắn nhìn thấy cặp vú của con dâu mình lắc lư khi cô gật đầu lia lịa. Hắn ho khan một tiếng, “Ở nhà mặc đồ ngủ đừng có đi lung tung.”
Hạ Cần đỏ mặt, lấy hai tay che ngực rồi chạy về phòng, vì vội vàng mà ngã xuống đất.
“A …”
Lưu Thắng Quân vội vàng tiến lên đỡ con dâu, cú ngã này có chút mạnh làm khóe mắt cô cũng rơi lệ.
Ban đầu cô cũng không có nhiều sức lực, sau khi ngã thế này, Hạ Cần suýt nữa muốn khóc, cũng may có ba chồng đỡ, nếu không thì thật sự cô không thể đứng dậy nổi. Tay của Hạ Cần khoác lên vai của ba chồng, gần như đè cả trọng lượng cơ thể lên người hắn. Lúc này, Lưu Thắng Quân xem Hạ Cần như một bệnh nhân, nên hắn đỡ thắt lưng để cố định không để cô ngã sấp xuống nữa.
Ở khoảng cách hơn chục mét, Hạ Cần đi khập khiễng còn ba chồng thì kiên nhẫn đi cùng. Cô lén lút nhìn ba chồng mà khóe miệng hơi nhếch lên.
Lưu Thắng Quân nhìn nụ cười của cô mà không thể giải thích được, vừa rồi đang khóc rất đau, bây giờ lại đang cười cái gì?
Sau khi đưa con dâu về phòng thì Lưu Thắng Quân dọn dẹp nhà bếp, vứt rác sau đó đi tắm rồi ngủ.
Buổi sáng thức dậy chuẩn bị tốt bữa sáng, Lưu Thắng Quân nhanh chóng ăn xong để lại một ít cho con dâu rồi đi làm. Ngày thứ hai của kỳ kinh, Hạ Cần đã có thể thoải mái đi lại, cô thức dậy muộn vào buổi sáng, lúc cô dậy thì ba chồng đã đi làm, làm cô ăn sáng một cách nhàm chán.
Vì kết hôn, Hạ Cần nghỉ việc nên hiện tại cô là người không nghề nghiệp lại ngẩn người ở nhà.
Chơi một ngày, Hạ Cần đang chuẩn bị nấu bữa tối thì nhận được tin nhắn của ba chồng: Tối nay không thể về ăn cơm.
Hạ Cần cảm thấy buồn cười, cả ngày không gặp chồng mình, thay vào đó là ba chồng lại cùng mình sinh hoạt và báo cáo hành tung. Đôi khi cô nghĩ, thật tuyệt nếu ba chồng là chồng của mình.
Vì vậy, buổi tối chỉ có mình cô ăn cơm, nên Hạ Cần không định ăn nhiều, chỉ lấy một ít đồ ăn nhẹ, rồi xem phim truyền hình trên máy tính bảng. Xem đến mệt mỏi thì cô đi tắm, sau khi tắm xong, Hạ Cần phát hiện cô quên mang quần áo vào phòng tắm, lúc nghe thấy tiếng mở cửa, cô đoán là ba chồng đã về, Hạ Cần có một quyết định táo bạo.
Vừa tan sở thì Lưu Thắng Quân gặp một ca bệnh nhân với tình trạng phức tạp, chậm trễ một hồi, hắn bước vào cửa và tình cờ gặp con dâu đang từ phòng tắm đi ra. Cơ thể con dâu trần truồng, trên người còn đọng vài giọt nước chưa lau sạch sẽ, tóc vừa mới gội còn xõa rối tung.
Hạ Cần lấy tay che hai vú mà lắp bắp nói: “Con không biết ba về sớm.” Nói xong, cô bày vẻ đáng thương nhìn người đàn ông.
Đây cũng là lần đầu tiên Lưu Thắng Quân gặp phải loại tình huống này, trong lòng cũng có chút ngượng ngùng, cơ thể trong sạch của cô cứ bị hắn nhìn như vậy, hắn liền ho khan một tiếng để che giấu rồi hoảng sợ chạy về phòng.
Nhìn ba chồng bỏ trốn mà Hạ Cần rất mong đợi. Cô thở dài, còn nhiều thời gian.
Đêm đó, Lưu Thắng Quân nằm mơ thấy mình đang làm tình với một người phụ nữ trên giường, mà dáng người lồi lõm trước sau giống như con dâu, hai bầu vú trắng nõn lại mềm mại, làm hắn yêu thích không muốn buông tay chơi đùa, ở trên người cô bắn một lần lại một lần. Lần cuối cùng, hắn hỏi người phụ nữ, “Em tên gì?”
Người phụ nữ trả lời: “Em tên là Hạ Cần.” Hắn ngạc nhiên nói, “Tên của em rất giống tên con dâu của anh.” Người phụ nữ cười nói: “Em là con dâu của anh mà.” Sau đó khuôn mặt của người phụ nữ trở thành khuôn mặt của con dâu. Lưu Thắng Quân khiếp sợ, sau đó từ trong mộng tỉnh lại, nhìn chất lỏng còn sót lại trên giường, có vẻ như hắn đã thật sự cấm dục lâu lắm rồi, lại xuất tinh trong mơ …
Sáng sớm thức dậy, Lưu Thắng Quân ném đồ lót và drap trải giường vào máy giặt.
Hạ Cần nhìn thấy ba chồng sáng sớm đã dậy giặt giũ đồ, cô không thể không suy nghĩ nhiều hơn mà lén lút nhìn phía dưới của ba chồng. Bình thường Lưu Thắng Quân sẽ không để ý đến ánh mắt của phụ nữ, giấc mộng đêm qua thật sự quá mức kích thích, hắn không muốn để ý tới con dâu cũng không được, tình cờ nhìn thấy con dâu đang nhìn vào đũng quần của mình, mà nơi đó lập tức cứng lên bèn xấu hổ quay lưng lại với con dâu của mình.
Không nhìn thấy thứ mình muốn xem nên Hạ Cần có chút thất vọng, nhưng cô không dám nhìn, vì sợ bị ba chồng phát hiện, cô lập tức đi thẳng vào bếp chuẩn bị bữa sáng.
Nhìn bóng lưng cô rời đi, Lưu Thắng Quân thở phào nhẹ nhõm một hơi, may mà hắn không bị nhìn thấy.