Quyến rũ cha chồng – 8

Mục lục

Ở nhà, Hạ Cần bật TV với chiếc điều khiển từ xa trong tay, cô dò từ kênh một đến kênh cuối cùng, nhưng mãi cũng không tìm thấy chương trình nào hay. Nằm trên giường của ba chồng ôm gối, Hạ Cần lăn lộn trên giường cảm thấy thật sự rất nhàm chán.

Nếu như nhớ nhung không bằng đi gặp vậy.

Ý nghĩ như vậy vừa xuất hiện thì Hạ Cần đã cảm thấy vô cùng khả thi, cô bước xuống giường, dẫm lên dép lê vài bước đến trước tủ quần áo. Mấy ngày nay cô ở trong phòng của ba chồng, vì vậy trong tủ nhét không ít quần áo của hắn và của cô.

Đang suy nghĩ xem mình nên mặc quần áo gì thì đẹp nhất để ba chồng có thể ngắm, Hạ Cần lấy toàn bộ y phục ra rồi mặc thử từng cái một.

Áo phối với quần thì quá đơn điệu, còn váy màu nhạt thì quá bảo thủ. Nhìn dáng vẻ trong gương làm cho Hạ Cần cau mày bất mãn, cô lại nhìn đôi chân thon thả của mình, đột nhiên nhớ đến mình đã từng mua một chiếc sườn xám màu xanh lá in hoa, cô thích thú trở về phòng của mình thay quần áo.

Vừa mới mặc sườn xám vào thì ngực của Hạ Cần đã khó chịu, cô cởi hai cúc áo phía trước mới cảm thấy thở ra thoải mái hơn, tiếp theo cô vươn người ra rồi đứng dậy đi tới trước gương soi toàn thân. Hạ Cần nhìn vào dáng người lồi lõm trước sau cảm thấy rất hài lòng, giờ chỉ còn phải làm tóc và trang điểm.

Tóc thì rất đơn giản, cô dùng lược chải mượt rồi dùng một cây trâm để cố định, vừa đơn giản lại phóng khoáng.

Đã lâu không dùng đến nên phía trên mặt đồ trang điểm bị đóng bụi, Hạ Cần dùng khăn giấy lau sạch, trước tiên rửa tay, sau đó mới bắt đầu trang điểm.

Hạ Cần chỉ biết một nửa kĩ năng trang điểm vì vậy cô dự định chỉ đơn giản kẻ lông mày và đánh son, không dùng phấn mắt. Sau khi chuẩn bị tươm tất thì mang giày cao gót và ra ngoài.

Bầu trời nhiều mây và nhiệt độ cũng không nóng lắm.

Hạ Cần cầm ô che nắng gọi một chiếc taxi, đến bệnh viện tìm ba chồng. Cô đặt lịch hẹn trên taxi thì mới phát hiện ngày hôm nay và ngày mai ba chồng đã kín lịch. Sớm biết như vậy có lẽ cô không đến đây sớm thế, lần này cô chỉ có thể đợi đến giữa trưa lúc ba chồng tan tầm mới có thể gặp hắn, Hạ Cần ủ rũ suy nghĩ.

Cô dành chút thời gian tìm đến chỗ ba chồng ngồi khám bệnh, vì không có hẹn trước nên Hạ Cần trực tiếp ngồi ngay trên ghế trước cửa phòng tư vấn, không cần xếp hàng như những người khác. Cô nghe thấy hai cô gái trẻ trong nhóm bàn tán rằng bác sĩ bên trong rất đẹp trai, cô đứng dậy nhìn thoáng vào trong thì tình cờ bắt gặp ánh mắt của ba chồng, vừa lúc chạm phải ánh mắt của hắn thì trong mắt của người đàn ông đầy ngạc nhiên, cô vui vẻ đáp lại hắn bằng một nụ cười tươi tắn. Để không quấy rầy công việc của ba chồng, Hạ Cần ngồi lại trên ghế, thành thật đợi người đàn ông tan sở.

Cô không cho là làm phiền, cũng chỉ có cô tự suy nghĩ thôi.

Lưu Thắng Quân điều chỉnh lại tư thế ngồi, đưa tay xuống dưới bàn vụng trộm xoa bóp bên dưới vì nó cứng rắn phát đau. Con dâu lại dám đến bệnh viện để dụ dỗ hắn, Lưu Thắng Quân hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại. Hắn nhìn hàng dài bên ngoài mà có chút u sầu, còn lâu mới có thể khám xong những bệnh nhân này.

Tìm kiếm công việc của mình ở vị trí của mình. [1]

[1] Dù không muốn thì vẫn nên làm tốt bổn phận và trách nhiệm của mình trong việc.

Lưu Thắng Quân vẫn có đạo đức nghề nghiệp này. Vì thế, hắn bình tĩnh và tiếp tục làm việc chăm chỉ để thăm khám cho bệnh nhân.

Hạ Cần chán nản đi quanh trên hành lang. Trong thời gian đó, có một người đàn ông còn đưa cho cô một danh thiếp, nói nếu cô có hứng thú hãy thử liên hệ. Cô bèn nhận một cách lịch sự rồi ném nó vào thùng rác. Để tránh chuyện này xảy ra một lần nữa, cô đã hòa vào dòng người xếp hàng, lúc chuẩn bị đẩy lên đầu thì cô lại lui về cuối hàng.

Khi Hạ Cần thực sự đến vị trí đầu tiên, cô không thể không nhìn ba chồng, người đàn ông bước vào phòng, kéo rèm tiến hành khám bệnh cho bệnh nhân, cô lại vòng xuống cuối hàng kiên nhẫn đợi ba chồng.

Lưu Thắng Quân đã sớm phát hiện ra con dâu trong hàng, vì cô quá nổi bật trong đám đông. Sau khi kiểm tra bệnh nhân trong tay thì hắn bước ra khỏi phòng và vẫy tay với con dâu, vẻ mặt cô đầy phấn khích nhìn hắn rồi bước vào một cách duyên dáng, ngồi ở đối diện và nhìn hắn.

E hèm, Lưu Thắng Quân nhỏ giọng nhắc nhở con dâu, “Đau dạ dày.”

Hạ Cần lập tức nhận ra, cô nằm trên bàn ôm bụng, trên môi nở một nụ cười ranh mãnh.

Lưu Thắng Quân giả bộ nghiêm túc nói: “Cùng tôi vào bên trong kiểm tra một chút.”

Hạ Cần ôm bụng đi theo ba chồng vào.

Bên trong có một chiếc giường, Hạ Cần tự giác nằm ở trên, đợi ba chồng đến “kiểm tra” cô.

Bầu không khí mập mờ lập tức lan tràn.

Ba chồng đặt tay lên chỗ xẻ tà sườn xám của cô rồi chậm rãi vói vào trong, Hạ Cần cắn môi nhìn người đàn ông với vẻ đầy mong đợi. Rõ ràng ngón tay đã chạm vào tiểu huyệt rồi, Lưu Thắng Quân bình tĩnh hỏi con dâu: “Đau không?”

Hạ Cần lắc đầu không rõ.

Lưu Thắng Quân nở nụ cười, tiếp tục chọc vào hoa huyệt của con dâu qua lớp quần lót, dâm thủy của cô thấm ướt ngón tay hắn xuyên qua lớp quần lót, đến khi hắn thỏa mãn mới dừng lại.

Cảm thấy khó chịu khi bị trêu chọc, Hạ Cần ngồi dậy khỏi giường, cô biết mình không thể đợi lâu ở đây vì bên ngoài còn có bệnh nhân.

Đứng dậy chỉnh lại quần áo xong, Hạ Cần nói với ba chồng: “Con ra ngoài.”

Lưu Thắng Quân lấy ra chìa khóa đưa cho con dâu, “Đến văn phòng của ba chờ ba đi.”

Sau khi nhận chìa khóa, Hạ Cần bước thẳng ra khỏi cửa phòng, hắn nhìn bóng lưng con dâu còn có cặp mông tròn thật hấp dẫn, Lưu Thắng Quân có chút sốt ruột muốn nhanh chóng tan làm.

Hắn vẫn phải tiếp tục công việc, hỏi bệnh án và làm kiểm tra, Lưu Thắng Quân lặp lại một cách máy móc những việc này, rốt cuộc đã đến giờ tan tầm.

Giữa trưa thang máy chật ních, ngược lại đi bằng thang bộ lại nhanh hơn. Lưu Thắng Quân lựa chọn cầu thang mà không chút do dự, một đường chậm rãi chạy về văn phòng của mình.