Sự đồng thuận của em vợ

Chuyện này xảy ra hồi đại dịch. Tôi 34 tuổi, vợ tôi 31 tuổi. Chúng tôi lấy nhau được 2 năm và chưa sẵn sàng để sinh con, mặc dù cả hai đang sống trong một căn chung cư tôi mua ở Hàng Châu trước khi gặp vợ. Vợ tôi còn có một cô em gái 27 tuổi tên An An, cao cỡ 1,6 mét, nặng tầm 45kg. An An có khuôn mặt khá ưa nhìn, không gầy cũng không béo, chưa kết hôn. Em ấy có bạn trai ở Ninh Ba và đã qua nhà bạn trai để ăn Tết.

*Chú thích: Ninh Ba là một thành phố biển ở Chiết Giang, cách Hàng Châu 155km về phía Đông Nam. Còn An Huy cách Hàng Châu hơn 400km ở phía Tây Bắc.

Tết năm nay tôi phải ở lại trực cơ quan nên vợ tôi về quê ở An Huy trước. Dự định khoảng mùng 2 tôi sẽ về quê vợ. Tôi nói với vợ là tôi sẽ qua bên đó, cô ấy vui lắm haha~~ Vợ tôi còn nhờ tôi chở An An về quê chung, nói là trưa đó An An sẽ từ Ninh Ba về Hàng Châu mua ít đồ rồi cả hai cùng đi. Nghe vợ tôi nói em vợ cũng định về An Huy với bạn trai, mà chắc có chuyện gì xảy ra rồi nên cả hai không đi chung nữa.

Tôi ngồi ở nhà ăn trưa, chờ đến 5h chiều mới ra ga tàu cao tốc đón An An, rồi về nhà thuê bên đó để lấy đồ nữa. Lúc chúng tôi khởi hành đã là 7h rồi. Tôi gọi cho vợ để cô ấy biết mà ở nhà đợi chúng tôi, từ Hàng Châu về An Huy cũng gần 5 tiếng lái xe, về đến nhà cũng gần 1h sáng rồi. Đã lâu rồi vợ chồng tôi không gần gũi nhau, thành ra tôi cũng bứt rứt trong lòng lắm, hehe…

Tôi và An An khởi hành như vậy, không ngờ dịch bệnh hoành hành, lên cao tốc thì dễ mà xuống cao tốc lại khó, thậm chí còn bị người ta đuổi về! Sau khi nói chuyện điện thoại với vợ, tôi đành quay lại Hàng Châu. Trên đường về tôi trò chuyện với An An cho đỡ buồn ngủ. Một lúc sau thì cô ấy mệt quá cũng thiếp đi mất. Tôi liếc sang mới thấy An An mặc một bộ áo liền quần khá ôm sát người, bộ ngực vun đầy phập phồng theo mỗi nhịp thở. Ực…

May mắn thay, khi chúng tôi đến Hàng Châu, vì có giấy tờ cư trú ở đây nên người ta cho chúng tôi ra khỏi cao tốc. Lúc đó đã hơn 6 giờ sáng. Thật quá mệt mỏi…

Tôi nói: “An An, để anh đưa em về nhà em ngủ tiếp nhé. Suốt chặng đường trên xe em ngủ không ngon giấc.”

Khi chúng tôi đến nhà em ấy thuê, bảo vệ nhất quyết không cho vào. Giờ đó có gọi cho chủ nhà nhờ người ta giải quyết cũng không được. Nói một thôi một hồi, An An nổi giận bừng bừng. Lúc đó tôi vừa mệt vừa tức, An An cũng nhận ra điều đó. Tôi kéo cô ấy đi: “Thôi bỏ đi, em qua nhà anh rể nghỉ trước rồi tính”, xong ra xe về nhà.

Về đến nhà, tôi mới thấy hơi bất tiện vì nhà tôi chỉ có một chiếc giường lớn cho vợ chồng tôi. Chả chết, tôi lôi một cái chăn bông trong tủ ra và ngủ trên ghế sofa, còn An An ngủ trên giường.

Sau khi tỉnh dậy, tôi gọi điện thoại vòng vòng thì mới biết người cho thuê nhà An An cũng về quê rồi, hiện sẽ không quay lại. Nhìn lại thấy An An đang ngủ say nên tôi một mình đến căn hộ của cô ấy để xem tình hình thế nào. Đến khi tôi quay về thì giật cả mình. Vừa nhìn thấy tôi bước vào cửa, An An hỏi ngay: “Anh rể, anh đi đâu không nói cho em biết?”

“Anh đi xác nhận với địa phương là em đang ở đây. Giờ thì chỉ có anh với em nương tựa lẫn nhau thôi.” An An bất lực nhìn tôi, đúng là cô ấy chỉ có thể sống tạm thời ở đây. Đúng lúc này An An vừa mới có kinh, may mà vợ tôi còn có chút hàng, vừa bước vào phòng tắm đã nhìn thấy băng vệ sinh đầy máu.

Đã mấy ngày trôi qua, dịch bệnh càng ngày càng trầm trọng, tối nào tôi cũng chỉ có thể trò chuyện video với vợ. Vợ tôi ngày nào cũng dặn tôi không được có ý đồ gì với An An. Thực lòng mà nói, ban đầu tôi cũng không có ý đâu. Sau này mới thấy thùng rác trong nhà tắm không còn băng vệ sinh nữa, tôi mới biết An An hết kinh rồi. Hmm, cũng có suy nghĩ đó chứ. Mấy bữa nay, ngày nào chúng tôi cũng cư xử với nhau như khách, rất tôn trọng, không có bất kỳ hành vi nào vượt quá giới hạn.

Hôm đó An An đi tắm trước tôi, tắm rửa xong là nằm trên giường. Tôi thấy em ấy tắm xong rồi thì cũng tới lượt mình. Vừa vào phòng tắm đập vào mắt tôi là quần lót của An An đã được bỏ vào giỏ đựng quần áo. Có vẻ như em ấy đã ngâm nó vào chậu nước từ trước. Tôi có hơi thất vọng nhưng vẫn nhặt lên ngửi thử. Mùi nước giặt rất thơm nên át đi mất mùi của cô ấy rồi. Tôi biết chắc An An sẽ không vào phòng tắm nữa nên quấn quần lót quanh cặc rồi sụt nhè nhẹ. Tiểu đệ đệ của tôi đang nóng lại bị một vật lạnh lạnh trơn trơn ướt ướt bao quanh, cảm giác cũng không tệ lắm. Được một lúc tôi bắn ra đầy quần lót, xong ném nó lại vào giỏ đựng quần áo.

Tôi quay lại sofa đánh một giấc ngon lành. Sáng hôm sau tỉnh dậy đã thấy An An đang nằm trên giường nghịch điện thoại. Bỗng nhiên tôi cảm thấy không đúng. Khốn thật, tối qua tôi quên bỏ quần lót của An An vào máy giặt rồi! Vạn nhất bị phát hiện thì coi như xong đời! Tôi bình tĩnh lại rồi giả vờ vào phòng tắm rửa mặt như thường lệ. Vừa vào đã thấy chiếc quần lót hôm qua được giặt sạch và phơi lên rồi. Thôi xong. Tôi cảm thấy rất không thoải mái… Khi ra khỏi phòng tắm, tôi lén nhìn An An. Em ấy vẫn nằm chơi điện thoại như thường. “Chắc là không phát hiện rồi”, tôi thầm nghĩ.

Đến tối, mọi việc vẫn diễn ra như thường lệ. Chat video với vợ xong, tôi đi tắm thì phát hiện quần lót của An An nằm ngay trên bộ quần áo của tôi. “Đây là có nghĩa là gì?” tôi giật mình. Là cố tình hay vô ý? Chắc chắn là cố tình, nếu không thì đã để ở phía dưới rồi. Tôi cảm thấp thỏm không yên và thôi không nghĩ đến việc thủ dâm nữa. Sau khi tắm rửa xong, tôi bước ra và nằm trên ghế sofa.

“Anh rể, vừa rồi trời nổi sấm sét…”

“Vậy hả, chúng ta ở tầng cao cũng là có lý do đó. Không sao đâu. Em từng tuổi này rồi mà còn sợ sấm sét sao~~”

“Có một chút…” Tôi mở rèm ra và trời đang mưa rất to. Đột nhiên, “Ầm! Ầm!” có sấm sét. “Á ối trời ơi!” An An kinh hãi kêu lên.

“Không sao đâu, nha đầu ngốc, ngủ ngon nhé, có anh ở đây,” tôi an ủi em ấy.

Trời cứ mưa mãi nên tôi thức khuya một chút rồi rủ bạn bè chơi game. Nói đến cũng kỳ lạ, bình thường khi sấm sét thường kéo dài một lúc rồi mới mưa. Lần này lại có một đợt sấm sét nữa làm An An hét toáng lên: “A!” Tôi không sợ sấm sét, nhưng khi em ấy la làm tôi thực sự giật mình.

Tôi vội đến bên giường. “Không sao đâu, không đánh trúng em được, hơn nữa anh cũng ở đây.” Nói xong, tôi vừa định quay người đi thì An An kéo tôi lại. “Anh rể, ngủ cạnh em đi. Đừng nói không!” nói rồi ôm chầm lấy tôi.

Tôi bối rối hồi lâu không trả lời, ngơ ngác đáp: “Ồ, được rồi… anh… anh đi lấy chăn trên ghế đã.”

“Anh rể, cứ ngủ như vậy đi.” Lúc An An ôm tôi nói chuyện, người em ấy vẫn run rẩy một chút. Tôi không ngờ em vợ mình lại nhát gan như vậy. Đó là tôi nghĩ thôi…

Cứ như vậy, chúng tôi ôm nhau nằm xuống. Cơ thể An An thơm quá, lúc này tôi cảm thấy có chút rạo rực trong lòng. Vì cái ôm quá chặt nên tôi có thể cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp của bộ ngực em ấy. “Không sao…không sao…ngủ đi…”

Cô ấy buông tay tôi ra, nhẹ nhàng nói: “Không phải anh muốn đến đây sao? Tối qua anh còn lấy đồ lót của em. Đây không phải chính là điều anh muốn sao…” Giọng em ấy nhỏ nhẹ mà tôi nghe như quan tòa đang đưa ra lời tuyên án. Thôi toi rồi. Tôi có thể thấy mặt và tai tôi đỏ nóng lên.

“Ừm…em biết hả…chà…ngủ đi…” Tôi ậm ừ cho qua.

Chúng tôi nằm tựa lưng vào nhau, không nói chuyện. Một lúc lâu sau, tiếng sấm sét cũng chấm dứt, An An thấp giọng hỏi: “Anh ngủ rồi à?” Tôi cũng muốn trả lời, nhưng lại đang thiu thiu ngủ, sợ không thể ngủ lại được, thế là tôi im luôn. Cô ấy tưởng tôi đã ngủ nên quay người lại, nằm cùng phía với tôi, rồi đột nhiên nhẹ nhàng ôm tôi từ phía sau. Tôi có thể cảm nhận được hai khối thịt ép vào lưng mình. Tôi phản ứng ngay, tiểu đệ lập tức cương cứng, và cũng không thể ngủ được nữa. Đã lâu rồi tôi không gặp vợ tôi, cũng không gần gũi phụ nữ, lại càng không đụ đéo trong một thời gian dài.

Một lúc sau, một bàn tay chạm vào mông tôi, phát hiện tôi đang cứng ở đó. “Em biết anh chưa ngủ mà…hehe…” Tôi không trả lời, dù rất muốn cô ấy nhưng đây là loạn luân, hơn nữa muốn lộng nữ nhân cũng không nên với người quá gần như vậy, thật quá nguy hiểm. Tôi trước sau không đáp. An An lớn mật lật tôi lại ngửa lên trời, rồi ngồi lên trên tôi…

“Anh rể… em muốn…” Lúc này tôi không thể giả vờ được, bởi vì nếu tôi làm vậy thì ai mà tin. Tôi cố ý giả vờ như vừa tỉnh dậy, nói điều gì đó trái ý mình: “An An, sao vậy… Em vẫn chưa ngủ… Em đang làm gì vậy… Đi ngủ đi…” Mặc kệ lời tôi nói, An An cởi bộ đồ ngủ ra rồi nằm đè lên người tôi. Một tay nàng nắm lấy dương vật của tôi, giữ nó thẳng đứng và xoa qua lại vào âm đạo bên ngoài quần lót.

“An An, đừng như vậy. Anh rể của em cũng là đàn ông. Em đã biết tối qua anh thủ dâm bằng quần lót của em, sao em không…”

Em ấy không nói gì, tôi cũng không đẩy em ấy ra… An An đặt một tay tôi lên ngực em ấy và đưa tay kia vào quần lót. Tôi không thể chịu đựng được nữa. Tôi run rẩy chạm vào hoa huyệt của em, và nhận ra nó đã ướt sũng! Toàn là nước, và quần lót cũng đầy nước.

“Anh xin lỗi An An, anh xin lỗi An An! Anh không thể chịu đựng được nữa.” Tôi chồm dậy vật em ấy xuống giường, vứt tung quần lót qua một bên rồi hối hả liếm mút vào âm đạo của cô ấy… Càng liếm, nước ra càng nhiều…

“An An, anh chịu hết nổi rồi. Anh đút vào đây.” Em ấy có vẻ lo lắng khi tôi chuẩn bị đút cặc vào. “Không, đợi một chút, đeo bao cao su vào.”

“Em mới hết kinh mà, lúc này an toàn, không sao đâu.” Nói xong tôi đâm một phát thật sâu. Âm đạo khá chật nên tôi đoán em ấy ít làm với Tiểu Thất. “Anh rể, nhớ…xuất ra ngoài…Ân~~ ân~~” Tôi với tay bóp lấy hai bầu vú của em, thật mềm, thật mịn. Không chịu được tôi vội vàng ngậm lấy hai đầu vú đỏ hồng, mút lấy mút để. Trong phòng vang lên tiếng “chụt chụt” xen lẫn “bạch bạch”.

Lần đầu tiên quan hệ với An An, tôi hưng phấn đến mức rút ra và xuất tinh chỉ sau vài giây. Tôi đè lên cô ấy, hổn hển nói: “Em vợ, có muốn đụ tiếp với anh không?”

“Ôi~~ xấu hổ quá~~” em ấy đẩy tôi ra.

Không cần phải chờ lâu, chúng tôi lại vồ lấy nhau. Sau đó, tôi mệt đến mức trần truồng ngủ đến sáng. Tỉnh dậy, cả hai đều cảm thấy ngượng ngùng. Tôi không thể giải thích được cảm giác của mình. Có một chút hối hận và cảm thấy tội lỗi nhưng vẫn muốn duy trì mối quan hệ này. An An cũng không nói gì. Tối qua cô ấy ra nhiều nước quá nên tôi thay tấm nệm mới.

Sau bữa tối, tôi ngồi trên sofa nghe những bài hát mới trên bảng xếp hạng còn An An rửa bát. Em ấy mặc một chiếc quần tất nhung đen bó sát, làm nổi bật bờ mông căng tròn. Tôi nhìn qua không chịu nổi, thế là con cặc hư hỏng lại rục rịt. Không nghe thấy tiếng nhạc nữa, An An quay lại nói: “Anh tắt nhạc rồi à?” Vừa hay thấy tôi đang dựng lều, em ấy chợt hiểu ra và quay lại rửa bát…

Tôi tiến tới và đưa tay ra sau cô ấy, sờ vào cặp mông tròn trịa kia qua chiếc quần tất và véo nó. An An quay lại nhìn tôi, mặt đỏ bừng. Không nói một lời tôi ngồi xổm xuống, hôn lên cặp mông qua chiếc quần lót và dụi mặt tôi vào khe mông…

“Đừng, đừng… Lát nữa em sẽ cho anh.” Giọng điệu nũng nịu càng khiến tôi nứng tợn. Tôi kéo quần tất của em ấy xuống, giật tung quần cotton co giãn của mình ra làm con cặc tôi vươn lên ngạo nghễ. Tôi nắm cặc cọ cọ qua lại giữa rãnh mông.Tôi đẩy An An ra sau, bảo em ấy chống tay lên mặt đá cẩm thạch của bồn rửa chén, rồi ưỡn mông ra. Em ấy thật sự rất phối hợp a~~

“Anh rể… kéo rèm lại…” An An vừa nói xong thì tôi đẩy ngay con cặc vào lồn em ấy. Trong phòng vang lên tiếng mông đánh từ phía sau, “Bạch, bạch, bạch…” Trong khi tôi đang hăng say đẩy cặc ra vào lồn em vợ thì có tiếng gọi video. Là của vợ tôi. An An muốn dừng lại nhưng tôi mặc kệ, không trả lời. Đẩy tới lui cả trăm lần tôi cuối cùng cũng bắn ra đầy lồn em ấy. Tôi vén quần, hôn lên mặt An An rồi quay lại gọi video cho vợ tôi.

Vợ tôi điện thoại hỏi An An đâu rồi. Tôi nói đang ở trong bếp, sau đó quay phim An An đang rửa bát. Vợ tôi còn đùa: “An An, anh rể không ăn thịt em chứ?” An An trả lời hoàn toàn tự nhiên: “Ngày nào cũng ức hiếp em, còn bắt em rửa bát.” Sau đó vợ tôi nói tôi và An An có thể lấy giấy chứng nhận chúng tôi đã tự cách ly tại nhà trong 14 ngày là có thể ra khỏi đường cao tốc để về An Huy. Ngày mai chúng tôi có thể lên đường.

Sau khi cuộc gọi kết thúc, tôi và An An nhìn nhau rất lâu nhưng không ai nói gì. Tối đó tôi đi ngủ trước mà không đợi em ấy gọi. Em ấy cũng không nói. Tôi lên tiếng trước. “An An, sáng mai anh sẽ đi lấy giấy chứng nhận, xong mình ăn trưa đơn giản rồi lên đường.”

Cô ấy nhẹ nhàng trả lời: “Ừ, được thôi.” Tôi đưa tay sờ ngực em ấy, “Anh rể…anh… Không phải anh vừa mới đụ em sao…Anh nói sau này chúng ta nên làm gì đây? Tương lai chúng ta không thể làm vậy…” Tôi nằm im lặng và suy nghĩ rất lâu. Quả thật, điều này là sai. Tất cả là do tinh trùng thượng não…

Sáng hôm sau chúng tôi đều dậy sớm. An An miễn cưỡng chiều tôi, và tôi biết đó sẽ là lần cuối cùng.

Ngày hôm sau tôi nhận được giấy chứng nhận và ra khỏi đường cao tốc thuận lợi về quê vợ. Sau này, khi dịch bệnh thuyên giảm, mọi người lại đi làm ở Hàng Châu. Cho đến ngày hôm trước, 23 âm lịch, An An đến nhà tôi ăn tối. Mọi người đều rất vui vẻ, nhưng có lẽ tôi thấy hơi ngượng ngùng.

Lúc đó đã 9 giờ tối, vợ tôi bảo tôi đưa An An về. Tôi ra tới cửa và hỏi: “Bà xã, em không đi với bọn anh à?” “Tiễn nó về thôi mà sao em phải đi? Anh đi nhanh rồi về sớm.” “Được rồi”, tôi trả lời.

Tôi chở An An về tới chỗ ở. Em ấy nhìn tôi rồi hỏi, “Anh có muốn lên uống ly nước rồi về không?” “Thôi anh về. Em nhớ đi ngủ sớm, đừng trò chuyện quá muộn với Tiểu Tề.” Tôi mỉm cười trả lời. Lúc em ấy mở cửa xe, ma xui quỷ khiến thế nào tôi lại thấp giọng lẩm bẩm: “Uống nước, anh chỉ muốn uống nước của em…” Có lẽ em ấy đã nghe thấy. “Anh lên đi, em có chuyện muốn nói với anh.”

Chúng tôi lên lầu vào phòng của An An. Đã nói rất nhiều… nhưng đại khái là cùng thống nhất vài điểm. An An nói em ấy biết như vậy là không đúng nhưng đồng ý qua ăn tối vì nhớ tôi. Từ nay trở đi tôi phải đối xử tốt với vợ mình và cũng phải quan tâm em ấy một chút. Khi vợ tôi mang thai, nếu tôi bứt rứt thì có thể tìm đến An An chứ tuyệt đối không được ra ngoài bậy bạ. Bên ngoài cũng không sạch sẽ. Sau đó tôi về nhà.

Tối nay vợ tôi đến nhà đồng nghiệp uống trà. Có lẽ tôi hơi nhớ An An nên viết ra đây vậy.