Tình đêm mưa bão – 3
Ðêm mưa bão ấy thổi qua đời Danh như một cơn lốc dữ. Sáng sau đó, Danh tự đặt câu hỏi cho hành động của mình khi người bạn bác sĩ chuyên khoa về tim của chàng, bác sĩ Thái, hỏi thăm chàng về sức khỏe của Mai. Chàng trả lời với bác sĩ Thái rằng Mai cũng không khả quan mấy, hơi yếu sức, thường hay bị chóng mặt thì thấy bác sĩ Thái có vẻ lo âu cho chàng. Người bạn đề nghi đưa Mai đến bệnh viện để tái khám. Hình ảnh Mai hiện rõ trong tâm trí chàng. Cái dáng vẻ chịu đựng của Mai khi biết mình có vấn đề tim mạch mà không một chút bi quan chán nản hiện rõ trong trí nhớ của chàng. Mai trong lòng chàng vẫn là một người vợ, một người bạn đồng hành kiên cường trong cuộc sống. Ba ngày nữa, Mai sẽ về lại Sài Gòn…
Trong đầu Danh đột nhiên trỗi dậy cái mặc cảm tội lỗi về chuyện xảy ra giữa chàng và Thu tối hôm qua. Chàng tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu Mai biết cuộc tình tội lỗi trong cái đêm giông bão tối hôm qua. Những ý nghĩ tràn tới dồn dập trong đầu Danh khiến chàng thẩn thờ như người mất hồn. Cho đến khi cô y tá ở phòng trực gọi để hỏi về một số bệnh nhân đang dưới sự điều trị của chàng, thì Danh mới bừng tỉnh. Chàng lắc lắc cái đầu nhìn ra bầu trời xám xịt. Ngoài trời mưa đang rơi. Chàng vơ tay lấy cái ống nghe, bước đi miệng lẩm bẩm như một người điên, nếu có ai nghe chắc cũng không hiểu chàng nói gì: “Thu …Thu ..mưa …mưa chi mưa hoài…”
Trời mưa làm Danh chỉ muốn vội về nhà sau một ngày mệt nhọc với bệnh nhân. Ðường xá Sài Gòn lầy lội dơ bẩn, chàng không còn lòng dạ nào đi đâu. Khi Danh về đến nhà thì đã thấy Thu chạy ra mừng rỡ đón chàng. Trên tay nàng đang bồng bé Tâm. Bé đang cười khúc khích với Thu vì nàng đang vùi mặt vào ngực làm thằng bé nhột nhạt. Danh cảm thấy vui theo khi nghe tiếng cười của trẻ thơ. Chàng với tay bồng bé Tâm trong tay Thu thì tay chàng chạm lại vào bầu vú mềm mại của nàng. Danh thấy Thu hơi ép người vào chàng như mừng rỡ vì gặp lại. Tự dưng trong lòng Danh cảm thấy bất nhẫn với Thu về việc xảy ra tối hôm qua và về những mặc cảm tội lỗi đang lương vương trong đầu. Chàng đã say sưa trên da thịt nàng bây giờ sao lại muốn thụt lùi? Danh cúi xuống hôn lên môi nàng. Thu vui hẳn ra khi Danh ôm nàng, Thu nói: “- Em đã lo xong cơm tối, em dọn cơm anh ăn nhen?
Giọng Thu lo lắng như người vợ lo cho chồng. Danh gật đầu: “Em bồng bé Tâm, anh tắm cho mát rồi mình ăn cơm…”
Khi Danh tắm xong thì bé Tâm đã ngủ ngon trong nôi. Buổi cơm chiều thật ngon miệng. Thu nấu canh chua cá lóc kiểu miền Nam thơm lừng, lại thêm món mực xào thơm. Danh mở cửa tủ rượu lấy ra chai rượu đỏ. Danh kéo ra hai cái ly cao, vừa rót rượu cho Thu rồi cho chàng, vừa âu yếm nhìn Thu: “-Thưởng công em nấu ăn ngon bữa nay..” Thu cười, môi nàng thắm đỏ: “Anh à, em đâu biết uống rượu..” Danh cười nhẹ: “Thử một chút không sao đâu em, rượu nhẹ thôi…” Chàng ngửa cổ xoay xoay ly rượu đỏ rồi uống cạn: “Thử tí đi em..” Thu cũng bắt chước xoay xoay ly rưọu, nàng kê cái mũi xinh xinh lên thành ly ngửi như con mèo nhỏ, rồi nhắp nhẹ. Thu nhăn mặt: “Eo ơi… đắng.. Vậy mà anh nói nhẹ…” Danh dạy… khôn: “Em thử thêm lần nữa thì sẽ thấy rượu ngon…” Thu nghe …dại, nàng nhấp một ngụm nhỏ, rồi nín thở nuốt trọn. Chàng thích thú cười: “Em giỏi thiệt..” Thì thấy Thu nhăn nhó: “Em không uống nữa đâu” Danh uống cạn ly thứ ba thì thấy gương mặt Thu hồng hồng. Con mắt dài có đuôi của Thu lim dim xuồng xả. Danh hỏi: “Ủa, coi bộ em mệt rồi phải không.. Giọng Thu nũng nịu: “Không biết đền anh… Ðã bảo em không biết uống rượu mà cũng bắt em thử… Danh cười lớn: “-Tội nghiệp bé khờ. Ðể anh bồng… Danh đứng dậy, chàng dang hai tay thì thấy Thu níu lấy người chàng. Danh ôm bế bỗng Thu trên vòng tay. Chàng đang nghĩ đến da thịt bốc lửa của cô em vợ. Danh hướng về chiếc giường lớn…chàng cúi xuống hôn lên môi Thu… Những mê đắm trong trí nhớ của cái đêm mưa bão ngày hôm qua còn y trong dầu Danh. Nó cuốn trôi mất biệt trong Danh những luân lý lề luật xã hội, cuốn trôi luôn cả cái mặc cảm tội lỗi lương vương trong suy nghĩ của chàng trọn ngày nay
Như cơn mưa ngoài kia đang vẫn rầm rì rỉ rả rồi đột nhiên ào ào tuôn xối xả, những ham muốn nhục dục của Danh âm ỉ cháy trong lòng bỗng ào ào bốc lửa.. Danh đặt Thu xuống giường…Chàng cúi xuống hôn nàng say đắm trên môi. Hơi rượu chát còn vương trên môi miệng hai người. Thu nhắm nghiền mắt say sưa đón nụ hôn của chàng
Danh vươn tay lên áo Thu, chàng cởi mấy cái nút áo của nàng . Khoảng da thịt trắng hồng lộ ra. Danh lại nghe tim mình đập nhanh, cái cảm giác vụng trộm xác thịt trở lại, nhưng hình như lại làm chàng bị kích thích nhiều hơn. Danh tách hai vạt áo, vú Thu tròn lẳng phơi bày hấp dẫn, khiêu khích.
Danh rít nhỏ trong cuống họng, chàng cúi xuống cắn nhẹ lên cái núm vú nhọn hoắt của Thu, rồi há miệng nút cái bầu vú ngồn ngộn tươi mát tênh hênh chờ đón. Người con gái ưỡng cong người. Vú nàng càng thêm cong cớn dâm dật mời mọc. Tay Danh chụp xuống, chàng bóp nắn thô bạo. Vú Thu êm mịn căng đầy, ấm nóng trong lòng bàn tay chàng. Tay Danh xoa xoa trên cái núm vú. Mềm mại, nhọn căng. Cái núm vú nâu hồng của Thu…
Thu uốn éo, nàng quằn quại người theo những cái ve vuốt từ hai bàn tay phù thủy của người anh rể. Danh lật sấp người Thu lại, chàng vuốt ve cái lưng trần mượt mà của Thu, bàn tay chàng chạy xuống mơn mang trên cái bờ mông vun tròn của nàng. Danh kéo cái quần tuột xuống. Mông trắng lẵng lơ phơi bày. Chàng bóp lên cái vòng da thịt hấp dẫn mềm mại cong cớn trước mặt. Nàng xóng xoải duỗi người trên giường mặc tình cho chàng thám hiểm. Danh lòn tay vào lồn, thấy tay chàng nóng hừng hực dâm tình. Danh cắn lên cái mông tròn của Thu, tay chàng vẫn mò mẫm trong lồn nóng bỏng. Ðược một lúc, Danh lật người Thu lại. “Con ong đã tỏ đường đi lối về” Danh còn nhớ câu thơ này của thi hào Nguyễn Du tả Kim Trọng khi đã “qua lại” với nàng Kiều. lồn Thu nồng nàn tỏa mùi gái trinh dâm dật lạ thường. Danh lè lưỡi liếm mép lồn, tay chàng vén mây tìm cửa động đào. Lưỡi chàng vạch hai mép lồn, ngọ ngoạy sâu vào trong dữ dội. Thu rên lớn. Nàng ưỡng người như cây cung rồi thả người xuống thở hổn hển. Nàng níu tóc Danh, môi miệng nàng hé mở cong cớn trong những tiếng rên. . Càng bị níu Danh càng liếm nút dữ dội, nước lồn Thu ướt nhẹp. Danh ngồi lên định cởì thì thấy Thu ngồi dậy. Nàng êm ả nói với chàng: “-Ðể em cởi áo cho anh” Chàng thích thú ngắm nhìng nàng cởi từng cái nút áo, rồi vùi mặt vào ngực chàng, nàng mò tay xuống cởi quần cho Danh. Danh nhổm người cho nàng dễ dàng thoát y dùm chàng. Thu lại thầm thì, dâm dật: “Anh ăn gian…chỉ ăn hiếp em… đè em ra mà ngấu nghiến…Bây giờ tới phiên em…” Danh cười nhỏ: “-Em định trả thù anh đó hả.” Thì thấy Thu tuột cái quần chàng xuống. Chàng thấy Thu khựng lại. Danh hơi ưỡng cong người chàng ngửa người dang chân trên giường. Hai tay vùi vào mái tóc dài óng ả của Thu, chàng thầm thì: “-Cho em hết đó…” Cặc Danh cương cứng . Thu vuốt nhẹ tay lên đó. Nàng vuốt ve cái đầu cặc trơn bóng. Rồi Thu vùi mặt xuống cặc, nàng vụng về bắt chước chàng. Lưỡi Thu cong cớn trên miệng nàng coi thật dễ thương. Thu lè lưỡi liếm đầu cặc nàng nghe Danh khuyến khích: “- Ui ui sướng …Gái trinh của anh biết liếm cặc anh hồi nào vậy….nữa đi em…” Thu há miệng ngậm trọn cặc tròn ,cái lưỡi Thu xoay xoay trên đầu cặc. Danh cúi xuống vén tóc nàng lên, chàng muốn ngắm nhìn cái cảnh tượng dâm dật nhất: cô em vợ ngây thơ đang học làm đàn bà, làm vợ -cho người đàn ông mình yêu hết trọn cái dâm tình . Môi hồng của Thu ôm khít rịt cái vòng tròn đầu cặc Danh. Nàng tuột trên đầu cặc xuống rồi kéo miệng lên. Danh nẩy người hưởng ứng nhưng hồi ức về cái lồn nóng bỏng của Thu làm chàng nhổm dậy. Danh đè nghiến Thu xuống, chỉ trong khoảnh khắc cặc chàng đã nằm sâu trong lồn, chàng nhấp lồn Thu êm ả, nhẹ nhàng ra vào. Tay ôm chặt cái eo thon thả, Danh thúc, cọ sát cặc vào lồn. Mắt chàng dâm đãng ngắm hai bầu vú đang tung tung trong từng nhịp thúc của chàng rồi ngừng trên gương mặt thỏa mãn của nàng, trên mái tóc dài tung xõa, trên đôi mắt nhắm nghiền, trên môi miệng cong cớn cho những tiếng rên rỉ thoát ra ngoài.
Trong đêm mưa không có gì ấm áp sung sướng bằng cáicảm giác êm ả của cặc cọ trong cái lồn chật cứng, ướt át của người con gái đang dâng hiến thân thể hừng hực, nóng bỏng, yêu kiều cho chàng vùi dập.
Tối hôm đó Danh không cho Thu ngủ yên. Chàng như con hỗ dữ sổng chuồng lại có mồi ngon truớc mặt. Danh ngấu nghiến yêu cô em vợ , hai người cho nhau hết dâm dật trên mỗi góc cạnh của da thịt . Danh thích cắn Thu cho đến khi nàng rên rỉ vì tê dại trên hai gò vú ngồn ngộn khiêu khích, trên cặp đùi thon dài trắng trẻo, và nhất là trên cái lồn còn tinh khôi chờ môi miệng chàng. Con gái miền Nam thương ai là cho hết không tiếc nuối giữ gìn. Thu cũng vậy, nồng nàn say đắm trong da thịt dâng hiến. Và chính vì vậy mà Danh không cách nào cản nỗi những khát khao trong chàng.
Khi thức dậy trong đêm, nghe tiếng mưa rơi rỉ rả trên mái nhà, xoay sang thì thấy Thu trần truồng hớ hênh bên cạnh, Danh lại thấy dâm tình trỗi dậy. Chàng lặng lẽ ngắm nhìn người con gái. Vú nàng tròn săn chắc, Ôi những đường cong tuyệt hảo của hai vú nàng, chàng vươn tay vẽ nhẹ trên bầu vú, ngón tay chàng chạy lên cái núm vú lúc nào cũng căng nhọn. Danh đè lòng bàn tay chàng trên hai bầu vú thì Thu tỉnh giấc. Nàng hơi hé đôi mắt dài có đuôi nhìn chàng, đôi môi hồng hé mở nũng nịu: “Anh còn thức hả…lại muốn em nữa phải không?”
Tim Danh như muốn nhũn đi vì cái ngọt lịm trong giọng nói của nàng. Chàng nghĩ chàng đã yêu Thu trong cái tình cảm khăn khít của da thịt ái ân. Danh hôn lên cái môi hồng còn he hé của Thu. Chàng vòng tay kéo nàng sát vào người. Da thịt nóng ấm quấn quít nhau nồng nàn. Danh rên rỉ: “Anh yêu em Thu ơi…”
Ðột nhiên trong lòng Danh nẫy lên cái tình tự chiếm đoạt để có được cái êm ấm này mãi mãi. Thì hình ảnh Mai hiện lên trong chàng… Mai hiện ra như môt nan đề trong suy nghĩ của Danh. Ðã hai ngày nay hình ảnh Mai cứ lương vương trong cái mặc cảm tội lỗi về những vụng trộm xác thịt của chàng với Thu. Mai thông minh, hiền thục trong tính tình mà không kém nồng nàn trong ái ân. Nàng là người vợ chàng yêu và chọn sống chung chia xẻ với nhau những ngọt bùi khó khăn của đời sống….Danh miên man trong hồi ức… Vào tháng giêng năm 1973, Bác sĩ Danh vừa tốt nghiệp Ðaị Học Y Khoa ra trường mới được mấy tháng. Chàng kết hôn với cô giáo Mai, người yêu của chàng ngay sau khi chàng ra trường. Chàng và Mai đã quen nhau cách nay đã lâu, trong một dịp trường Ðại Học Sư Phạm mời Sinh viên Ðại Học Y Khoa sang dự một buổi văn nghệ làm quen giữ hai trường. Danh bắt gặp ánh mắt của Mai đêm hôm đó. Chàng còn nhớ Mai thanh thoát trong chiếc áo dài màu xanh da trời thật nhạt, nàng hát cái bài hát mà Danh yêu thích, bài “Phôi Pha”của Trịnh Công Sơn. Giọng hát Mai thật đơn giản không màu mè làm dáng nhưng nàng lột tả được linh hồn của dòng nhạc . Bài nhạc này của nhạc sĩ họ Trịnh là bài hát thuộc loại “ tâm linh” đối với Danh, chàng vẫn hát và nghe nhiều người hát nhưng không ai chạm được đáy tâm hồn chàng như Mai đêm hôm đó:
“Ôm lòng đêm nhìn vầng trăng mới về. Nhớ chân giang hồ, Ôi phù du từng tuổi xuân đã già, Một ngày kia đến bờ Ðời người như gió qua…”
Danh còn nhớ đến lúc Mai buông nhẹ giọng hát của nàng ở câu cuối của bài nhạc “Bàn chân ai rất nhẹ, Tựa hồn những năm xưa…”
thì chàng biết Mai đã chạm được trái tim mình. Danh phăng phăng tìm đến gặp Mai và hình như duyên nợ đã định hay người nay thường nói rằng đó là ” tiếng sét ái tình” thì quả là không sai trong trường hợp của Danh và Mai. Có một cái gì vô hình chàng vẫn không thể nào giải thích đượcgiữa chàng và Mai khi gặp nhau. Nó xuyên qua trong mắt nhìn, trong giao cảm của con tim. Nó chặn lại nhịp thời gian và cả không gian, hình như chỉ còn lại chàng và nàng…cho đến lúc bạn bè xung quanh cười ồ vì hai người cứ mãi nhìn nhau thì cả Danh và Mai mới sực tỉnh. Họ quen nhau là như vậy và khởi đầu cho cuộc tình gắn bó không rời theo năm tháng.
Vậy mà bây giờ chàng đang phản bội nàng..chàng đang ôm Thu, em gái nàng trong vòng tay ân ái mà Danh chỉ dành hết cho nàng..
Danh đang miên man trong dòng suy nghĩ thì chàng thấy Thu vuốt tóc chàng hỏi: “Anh đang suy nghĩ gì mà thẩn thờ vậy?.”
Danh ôm Thu vào lòng chàng thú thực: “Anh xin lỗi em, anh đang nghĩ đến Mai…Anh không biết ngày mốt Mai về anh sẽ ..như thế nào…”
Thu rúc người vào lòng Danh. Nàng dùng chữ của chàng hay nói với nàng: “Anh khờ.. Khi chị Mai về thì đừng nói gì hết. Em cũng không ngờ là anh là người tình đầu tiên của em …Cái đêm mưa bão đó chắc mình không bao giờ quên…”
Thu ôm Danh rồi nhìn thẳng vào mắt chàng. Ánh mắt Thu trong suốt không gợn chút âu lo, nàng tiếp tục: “- Em cũng không muốn làm chị Mai tổn thương, nhà em chỉ có hai chị em. Anh biết rồi, Ba em mất sớm, bây giờ Má em lại đau bịnh…Chị Mai rất thương em, em lại càng không muốn chị ấy nghĩ là em hư đốn phá hoại tình cảm gia đình chị..Nhưng mà anh ơi, em và anh đã không ngăn được trái tim và vòng tay ôm …phải không anh.?”
Danh thấy ở đôi mắt sâu thẵm tình tứ của Thu bỗng nhiên mờ đi. Nước mắt Thu chảy xuống. Trái tim Danh thắt lại trong đau khổ khi chàng biết chàng đã làm Thu thương tổn. Danh thảng thốt. “Em…em đừng khóc..Anh tham lam. Anh mới là kẻ ….”
Thu bịt miệng không cho chàng nói tiếp: Anh đừng nói gì thêm…Chúng mình đều là những người trong cuộc..Em cũng đã suy nghĩ trong mấy ngày qua…”
Danh không tin ở những gì chàng nghe được từ Thu nảy giờ vì Thu suy nghĩ và khôn ngoan như một người từng trải. Danh thấy Thu như đọc được ý nghĩ của chàng vì nàng tiếp tục: “- Em đã nghĩ suốt. Khi chị Mai về, anh và em tuyệt đối không thể để chị Mai biết chuyện xảy ra giữa anh và em. Chỉ cần trong vòng vài tháng, em sẽ dọn ra riêng..”
Danh chặn Thu lại: “-Em nghĩ chị Mai sẽ đồng ý với em hả?”
Thu cười nhỏ: “-Dạ..chị ấy biết tính em. Em từ nhỏ đã sống độc lập, đã tự kiếm bương chải kiếm sống từ lâu, cho nên nếu em nói với chỉ là em ra riêng chỉ sẽ không ngạc nhiên chút nào…”
Nàng lại cười khúc khích ghẹo Danh: “Mà thực ra em còn nấn ná ở đây hoài… với anh, thì chị Mai mới đặt câu hỏi đó..”
Danh hôn lên trán Thu, chàng thầm thì trong lúc nghe con tim mình thổn thức: “Thu ơi ..anh yêu em …mà anh cũng yêu cả chị Mai, Anh không biết làm sao xẻ được trái tim anh..”
Thu vùi mặt vào ngực chàng, giọng nàng cảm động: “- Anh này tham lam…Em biết có em trong tim anh vậy là đủ rồi…còn chuyện còn lại mình không sống được với nhau thì chịu thôi làm sao bây giờ…”
Danh nâng mặt Thu lên, chàng thấy mắt mình hình như đang mờ lệ, giọng chàng khàn vỡ: “-Anh xin lỗi em..”
Thu hôn như mưa lên mặt chàng: “-Em yêu anh …em yêu anh… ôm em đi anh…cho em hết đi anh….”
Danh hôn lên môi Thu, nụ hôn của những kẻ yêu nhau thực lòng , nụ hôn từ trái tim chàng. Môi Thu mềm ấm say đắm quấn quít trong môi miệng chàng . Tình yêu bùng vỡ trong từng cảm giác của da thịt Danh, chàng bỗng muốn hòa nhập làm một với người con gái yêu kiều đang ở trong vòng tay chàng.
Danh chồm lên vùi mặt vào hai vú Thu, tìm cái mềm ấm dịu dàng ở đó. Vầng trán cao- nảy giờ nhức nhối trong những suy nghĩ về cái nghịch cảnh tội lỗi do chàng gây ra, vùi lên trên làn da thịt tươi mát của người con gái. Như có một phép lạ diệu kỳ chàng tìm thấy sự nhẹ nhàng thanh thản xuyên suốt trong trí não. Danh hít nhẹ một hơi thở. Mùi da thịt con gái nồng nàn. Chàng cắn lên làn da êm ái, căng cứng …răng chàng ngập sâu trên vú nàng, Thu kêu nhỏ: “-Ðau em anh ơiiiii”
Giọng nàng nũng nịu. Vú nàng ưõng cong. Danh chụp trọn hai tay lên vú Thu, chàng chồm dậy nâng hai vú Thu cho hai núm vú vươn lên ..môi miệng Danh phủ lên…Danh nút hai núm vú say đắm, chàng nghe Thu rên rỉ: “Vú em đó …cho anh hết…em nhớ anh nút vú em quá anh ơiiii..”
Danh vuốt môi chàng trên cái núm vú nâu nâu hồng hồng, nhọn căng… cái núm vú tròn mềm trong đầu môi…lưỡi Danh xoay tròn trên núm vú bên này…mấy ngón tay chàng xoay xoay trên cái núm vú bên kia..hai bầu vú căng cứng mịn màng trong môi hôn tay vuốt . Danh ôm mông Thu kéo nàng sát vào người thì thấy tay Thu chạm vào cặc, Thu dang đùi, Danh ưỡng mông nhấn nhẹ. Của Danh vào trong Thu êm đềm, lồn nàng khít rịt ôm ấp cặc chàng. Danh dập lồn Thu thật sâu, thật mạnh vào trong. Chàng thấy Thu ưỡng người nhận những cú thúc trong sung sướng…giọng Thu mê đắm: “-Nữa đi anh…nữa đi anh…”
Hai tay Danh vầy vò hai bầu vú, hai núm vú…chàng chồm lên da thịt nóng hực của người con gái. Cặc Danh ngấu nghiến đè, vùi sâu trong lồn nàng. Danh như muốn nghiền nàng trong vòng tay ôm ấp, muốn siết chặt giữ mãi cái ấm áp tuyệt vời mà chàng biết rồi sẽ phải rời xa..Thu rên nhỏ: “-Anh ơi …anh ơi”
Danh rời khỏi lồn Thu, chàng hôn thô bạo trên hai gò vú trắng . Răng chàng cắn ngập trên vùng da thịt mềm căng… cắn xuống cái bụng nhỏ. Tay chàng vuốt ve trên hai mép lồn ướt át. Thu dang rộng cặp đùi thon, lồn nàng hé mở đón ngón tay Danh. Chàng đẩy sâu ngón tay vào trong, dịu dàng ra vào cọ sát trong lồn. Chàng cúi xuống hôn lên cái hột le căng tròn… lưỡi chàng đánh lên xuống…chà sát …môi chàng mấp, xoay trên cái mu hồng hồng nho nhỏ dễ thương,đang tê tái trong từng cái nút liếm. Thu rên lớn: “-Sướng quaááa anh ơơoiiiii uii ui ưưư aaa a…”
Ngón tay Danh dang nhẹ hai mép lồn, cái khe nhỏ tách ra, lưỡi chàng đẩy vào đó xoay sâu rồi kéo lên trên chụp phủ lên cái hột le…Thu càng ưỡng cong người rên rỉ thì .Danh càng mút liếm nút say đắm cái lồn con gái của Thu dữ dội hơn. Cho đến lúc Thu chịu hết nỗi cái tê sướng ngút ngàn từ miệng lưỡi người yêu , nàng kéo đầu Danh : “- Em đầu hàng anh ơơiii… cho em đi anh…”
Danh chồm lên đẩy cặc cương cứng của chàng vào, Danh dập Thu vật vả trên giường. Hai cái chân thon của nàng chàng vác trên vai, lồn tênh hênh cho cặc chàng nhấp, dập, thúc. Thu rả rượi tay quíu trên giường, mắt nhắm miệng rên rỉ những tiếng kêu của dâm tình được thỏa mãn, cho đến lúc Danh buông chân nàng xuống, Danh chống tay trên giường thì Thu biết là Danh sắp sửa cho nàng hết cái sung sướng của chàng. Thu thấy Danh dập nhanh càng nhanh. Nỗi tê sướng trong lồn Thu cũng dâng nhanh cuồn cuộn như sóng trào, càng lúc càng lớn. Thu định ghì Danh lại để nàng hứng hết cái tột đỉnh của chàng nhưng đã trễ. Danh gầm lên rồi rút cặc chàng ra ngoài. Tinh dịch trắng đục tung toé trên bụng trên vú Thu. Nàng ôm ghì người yêu. Lúc nào chàng cũng cố gắng giữ gìn cho nàng. Thu thầm thì: “Em muốn cho anh một đứa con…sao anh không cho vào em..?”
Danh cảm động, chàng ôm ghì Thu hôn lên môi nàng một nụ hôn nồng nàn tình nghĩa… Hai thân thể còn nóng bỏng lửa ái ân cứ quấn quít nhau không chịu rời xa…